>

Xem Kết Quả Phiếu: Hãy vote cho tác giả của truyện mà bạn thích nhất nào ^^

Số người bỏ phiếu
4. You may not vote on this poll
Trang 1/3 1 2 3 cuốicuối
kết quả từ 1 tới 10 trên 21

Ðề tài: Câu chuyện số 2 ~ Cô gái Chậu Hoa ~

  1. #1
    ~ Mều V.I.P ~
    Kasumi's Avatar


    Thành Viên Thứ: 61
    Giới tính
    Nữ
    Đến Từ: Châu Á
    Tổng số bài viết: 12,056
    Thanks
    3,030
    Thanked 21,120 Times in 5,744 Posts

    Câu chuyện số 2 ~ Cô gái Chậu Hoa ~

    Ngày xửa ngày xưa, trong 1 vùng gần Osaka có 1 cô gái nhỏ xinh đẹp và rất dễ thương sống cùng cha mẹ. Cô bé lớn lên trong sự chăm sóc ân cần của cha. Cô là một đứa trẻ luôn luôn được sống tự do, vui chơi thoải mái và nói chung vô cùng hạnh phúc. Thế nhưng, những ngày hạnh phúc của cô thật là ngắn ngủi, thay vào đó là nổi buồn và sự lo lắng ko nguôi. Mẹ cô, người mà cô iu quí hơn bất cứ người nào trên đời bỗng nhiên ngã bệnh.

    Một đêm, cô gái nhỏ đến bên giường mẹ hỏi:

    - Mẹ ơi, khi nào thì mẹ sẽ khỏe lại?

    - Đừng lo j cho mẹ cả. - Người mẹ hiền hậu trả lời - Mẹ có thể phải xa con sớm đấy con ạ. Nhưng mẹ sẽ đến 1 nơi vô cùng tốt đẹp, và ít lâu sau thế nào chúng ta cũng sẽ gặp lại nhau.

    - Nhưng con ko mún mẹ ra đi đâu, mẹ ơi...

    Đôi mắt người mẹ cũng chan chứa nước mắt. Ai sẽ săn sóc đứa con gái bé bỏng của tôi khi tôi ra đi mãi mãi? - Bà nghĩ. Sau đó, khi bà nằm trong giường, bà trằn trọc ko thể nào chợp mắt. Bà quyết định hỏi nữ thần Kannon, may ra nữ thần may mắn này có thể giúp bà chăng.

    - Thưa thần Kannon - Bà cầu nguyện - Con ko sợ chết. Nhưng nếu con chết thì điều j sẽ đến với đứa con gái bé bỏng của con? Thần hãy nói cho con biết con phải làm thế nào để tránh những điều đau khổ sẽ đến với nó?

    Bà cứ cầu nguyện mãi ko dứt cho đến wá nửa đêm, cuối cùng bà ngủ thiếp đi. Ngay sau đó, vị thần nhân từ hiện lên và nói:

    - Nếu con mún con gái con được an toàn và hạnh phúc. Con hãy úp lên đầu nó 1 chậu hoa nhỏ = gỗ, con hãy nhớ lấy!

    Người mẹ chợt tỉnh và nhớ lại những j thần đã dạy trong mơ. Rồi bà cố gắng ngồi dậy, tìm 1 cái chậu hoa và gọi con gái đến bên cạnh. Bà lặng lẽ đặt cái chậu hoa lên đầu con và nói lời cầu cho con bà hạnh phúc.

    Mấy ngày sau đó, khi thấy mình ko còn chút sức lực nào bà gọi con gái đến bên giường và thì thầm những lời yếu ớt:

    - Con iu, thời khắc mẹ phải ra đi đã đến rồi. Con đừng bao h wên rằng, mẹ đã iu con như thế nào.

    - Mẹ ơi... xin mẹ đừng bỏ con - cô gái bé nhỏ khóc ngất.

    Nhưng chỉ trong chốc lát, người mẹ rất đổi thân iu của cô đã đi mãi mãi. Từ đó cô gái mới cô đơn làm sao! Cha của cô wá bận rộn đến nỗi thậm chí cô mún nhìn thấy ông cũng khó. Chỉ có 1 lần duy nhất sau khi mẹ mất khoảng 1 tuần, cha đến phòng cô và nói:

    - Con hãy bỏ cái chậu bẩn thỉu kia khỏi đầu đi!

    Ông cố kéo cái chậu ra khỏi đầu con gái nhưng tất nhiên ko thể nào lôi nó ra được. Ông lại gọi những người hầu đến nhưng cũng ko ai lôi cái chậu ra nổi, nó đã được gắn chặt vào đầu cô gái.

    Thế là từ đó đi đây hay làm j cô gái cũng phải mang mãi cái chậu trên đầu. Mọi người cũng wen dần với điều đó, đến nỗi chính người cha cũng gọi cô là cái chậu hoa khi có việc j gọi đến cô.

    Một hôm, người cha về nhà với 1 người đàn bà còn trẻ mà cô gái chưa bao h gặp. Ông gọi cô đến và nói:

    - Chậu Hoa, đây là người mẹ mới của con. Con phải ngoan ngoãn và phải nghe lời mẹ nhé !?

    Chậu Hoa gật đầu, nhưng người đàn bà lắc lắc cái đầu con bé và kêu lên:

    - Cái j lại dính chặt vào đầu con bé trông ngộ nghĩnh thế này !!!

    Đó là điều đầu tiên trong những điều ko hay bắt đầu xảy ra. Thời gian trôi wa, trái tim lạnh lùng của người mẹ kế chỉ càng trở nên lạnh lùng độc ác hơn. Cuối cùng, vào một ngày mùa đông lạnh giá sau đó mấy tháng, bà ta nói với mấy người làm công trong nhà:

    - Ta ko muốn nhìn thấy cái con bé gớm ghiếc này nữa, hãy mang nó đi đâu thật xa khỏi đây đi. Và đừng bao h để ta phải nhìn thấy nó 1 lần nữa.

    Thế là từ hôm đó Chậu Hoa tội nghiệp bị bắt phải rời khỏi nhà, 1 mình lang thang trong tuyết lạnh nơi rừng hoang. Chưa bao h cô cảm thấy cô đơn và đau khổ như vậy. Cô lần mò tìm đường ra khỏi rừng, rồi típ tục lang thang khắp nơi trên đầu vẫn mang theo cái chậu hoa. Đi đến đâu cô cũng bị trẻ con trêu chọc và người lớn cười giễu:

    - Ha ha ha, cái j thế này? Cái chậu hoa biết đi này! Nó có chân! Ha ha ha...

    Ngày tháng cứ thế trôi wa, cô đã wá wen với đau khổ, cô bắt đầu ước giá mà mình chưa từng sinh ra trên đời này thì tốt biết mấy. Một buổi chiều, cô tới bên bờ 1 con sông rộng ...

    Xong, mời pà koan tiếp tục sáng tác cho câu chiện tuần này :gem34:
    Chữ ký của Kasumi
    JaPaNest _______

  2. #2
    Ronin


    Thành Viên Thứ: 1251
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 333
    Thanks
    8
    Thanked 1 Time in 1 Post

    infinity

    ..., cô gặp 1 cô gái cũng trạc tuổi cô, cô gái kia nói:

    _ Này ,cô bé, tôi biết rất rõ chuyện của cô, việc gì cô phải bỏ nhà ra đi, cô nên nhớ rằng người có quyền thứ 2 trong gia đình là người mẹ quá cố của cô chứ không phải bà cụ già kia, bây giờ, mẹ cô đã mất nên quyền đó thuộc về cô, hãy quay về nhà và đuổi con đàn bà kia ra khỏi nhà, sống 1 cuộc đời hạnh phúc, mau lên!!

    _ Cám ơn ý tốt của cô nhưng tôi không thể, vì đó là người đàn bà mà bố tôi đã chọn.

    _ Giời ơi, cô ta chỉ là hạng đàn bà hạ lưu thôi, rồi 1 ngày bố cô sẽ chán cô ta và sẽ đi tìm cô về, bây giờ, cô hãy về đuổi cô ta ra khỏi nhà để tránh tiếng xấu cho bố cô, hiếu thảo quá còn gì^^

    _ Nhưng....

    _ Không nhưng nhị gì nữa, đi mau đi :gem21:

    _ Nhưng trời tối rồi vả lại tôi đang đói >__<

    _:gem43(1): thôi được, vậy đến nhà tôi dùng bữa tôi và nghỉ ngơi nhé

    _ Cám ơn cô nhiều lắm , à, tôi tên Reira,cô tên là gì?

    _Tôi tên Gekka bijin ^^

    _ Woa, tên cô hay quá, người đẹp dưới trăng:gem21:

    _Còn tên cô rất dễ thương:big_smile, Thôi đi thôi kẻo muộn^^

    Reira theo Gekka bjin đến nhà, ngôi nhà ngay bên kia sông. Đó là 1 ngôi nhà to, rộng nhưng lại rất giản di, đem lại cho ta 1 cảm giác yên bình, thanh thản. Cả 2 người cùng chuẩn bị bữa tối và ăn tối với nhau, không khí thật đầm ấm. Sau khi ăn xong,Reira ngồimột mình ven sông ngắm trăng, ngẫm nghĩ. Thấy vậy, Gekka bijin liền lại gần, ngồi xuống bên cạnh Reira và hỏi chuyện:

    _ Có vấn đề gì mà nghĩ ngợi, đăm chiêu thế?

    _ À, là chuyện ngày mai về nhà ý mà, tôi không biết phải nói với bà ta thế nào.

    _ Chuyện này mà cũng phải nghĩ ngợi à? Nếu cô không phiền thì tôi sẽ đi cùng cô, tôi nói hộ cho^^

    _ Không, như thế thì phiền cô quá, nhưng... nếu cô giúp cho thì tốt:gem21:

    _ Được, vậy đi ngủ sớm đi, mai ta lên đường

    _Khoan đã, tôi muốn hỏi cô 1 câu, cô là ai, tại sao lại biết chuyện của tôi và tại sao lại giúp tôi?

    _ Cô không cần biết tôi là ai, nhưng cứ coi như tôi là quý nhân của cô cũng được

    _ "Quý nhân" ư?

    _ Ừ, đúng vậy, thôi vào đi ngủ nào:gem21:

    Hai người đánh 1 giấc ngon lành, và sáng sớm hôm sau, hai người đã lên đường trở về nhà của Reira

    Về đến nơi cô thấy bà " mẹ" của cô đang hành hạ những người làm công trong nhà. Cô nói thầm với Gekka bijin:

    _ Tôi phải làm gì bây giờ?

    _ Bây giờ cô hãy ở tạm trong tôi, còn tôi sẽ ở trong cơ thể của cô để tôi đối phó với bà ta dễ hơn.

    _ Được, cám ơn cô!!

    _ Có gì đâu, nhiệm vụ của tôi mà

    Nói rồi, Gekka bijin nắm lấy tay Reira lẩm bẩm mấy câu rồi.. hai người đã hoán đổi thể xác cho nhau.

    Gekka bijin ( đang ở trong cơ thể của Reira) lại gần bà mẹ kế rồi nói:

    _ Này, bà kia, đánh chó phải ngó mặt chủ, bà đánh lũ gia nhân của tôi ít nhất phải nhìn xem tôi là ai?

    Bà dì ghẻ giật mình nói:

    _ À, tưởng ai hóa ra là con quái vật gớm ghiếc, cũng biết đường trở về nhà cơ à, khôn hồn thì hãy cút ngay cho ta!

    _ "Cút" ư? từ này phải để tôi nói mới phải. Đây là nhà tôi và đám gia nhân này cũng là của tôi, bà khôn hồn thì hãy mau cuốn gói khỏi đây, nếu không thì đừng trách tôi là ác.

    _ Á à, mày, mày....

    _ Tôi, tôi... làm sao? ( Gekka bijin nói với giong giễu cợt)

    _ Đồ, đồ bất hiếu

    _ Này, bà ăn nói cho cẩn thận, bà nuôi tôi được bữa nào chưa, từ ngày cha tôi tha bà về cái nhà này, bà cho tôi được cái gì, tôi còn để bà ở đến ngày hôm nay đã là tử tế với bà lắm rồi, đừng có mà nói nhiều nữa!!

    _ Ôi trời ơi, mình ơi, ra mà xem ai này, mình ra mà xem này!!

    Ông bố của Reira chạy ngoài sân và phải thốt lên:

    _ Chậu hoa!! Chậu hoa của bố, con đi đâu vậy? Ta tìm con khắp nơi! Vào, vào nhà đi con!

    _ Ông già, ông nói tìm tôi khắp nơi ư? Vậy tôi nói cho ông biết nhé, trong khi ông đang vui vẻ, hưởng thụ cuộc đời thì tôi phải trải qua bao đắng cay, cực khổ. Và có lẽ ông không biết rằng người làm tôi ra nông nỗi này chính là con đàn bà độc ác kia.

    _ Sao ít lâu không gặp mà con khác thế?

    _ Hờ hờ, khác là phải thôi vì tôi không phải là Reira

    Nói xong, Gekka bijin lại niệm thần chú, hoán đổi lại thân xác

    Gekka bijin ( lúc này đã trở lại về bản thể cũ ) lại gần Reira và nói:

    _ Đây mới chính là con gái ông.

    _ Vậy, vậy là sao? Thế cô là ai?

    _ Xin tự giới thiệu, tôi tên Shin, là cận thần trung thành nhất của nữ thần Kannon.

    Bỗng nhiên, có 1 luồng sáng bao quanh lấy Shin, luồng sáng dịu dần đi, lúc này, Gekka bijin xinh đẹp đã biến thành 1 chàng trai trẻ, rất đẹp trai với đôi thủy tinh trong suốt và mái tóc đen dài được cột lại. Shin đến gần Reira quỳ xuống dưới chân Reira và hôn lên tay nàng:

    _Xin lỗi em vì ta đã nói dối em. Ta theo lệnh của nữ thần Kannon đến chăm sóc và bảo vệ em. Vì là con trai nên ta đã phải đóng giả làm con gái để có thể đến gần em. Em tha thứ cho anh nhé.

    _ Anh nói gì vậy? Anh làm tất cả vì em mà, sao lại phải xin lỗi.

    _Cám ơn em!

    _ Không, chính em mới phải nói lời cám ơn vì anh đã giúp em rất nhiều. Cám ơn anh.

    _Này, tình tứ thế đủ rồi đấy ( bà mẹ ghẻ nói với giọng gay gắt, khó chịu )

    Shin quay sang, nhìn ông bố bà mẹ "đáng kính" và nói:

    _Vì những hành vi không tốt của ông bà nên theo lời của nữ thần Kannon, ông bà sẽ bị nhốt trong ngôi nhà này cũng với những gia nhân đã đuổi Reira đi, suốt đời cũng không thể bước chân ra khỏi ngôi nhà này. Nói rồi, một luồng điện phủ xuống ngôi nhà để ngăn không cho ai vào được và cũng để ngăn không cho ai ra được.

    Shin lại quay sang Reira và nói:

    _ Kết hôn với anh nhé, Reira.

    Reira nhìn Shin với ánh mắt buồn rầu:

    _Không được đâu Shin, em không xứng với anh, hãy nhìn trên đầu em đi, chậu hoa vẫn còn đó, em không đủ tự tin để có thể sánh bước cùng anh.
    Shin nhìn Reira âu yếm, chàng hôn nhẹ lên đôi môi ngọt ngào, gợi cảm của Reira, bỗng nhiên, chậu hoa trên đầu Reira biến thành những ánh sáng lung linh và tan ra.

    _Thế đó, bây giờ em còn lí do nào để từ chối tình yêu này nữa không? Shin hỏi

    _ Em nguyện yêu anh suốt đời. >///<

    _ Kirei da ( Em thật đẹp )

    Và... quả đúng như vậy, hai người trở về ngôi nhà ven sông, sống 1 cuộc sống hạnh phúc, no đủ cùng với những đứa trẻ đáng yêu.

    ~ The end~

    Một kết thúc có hậu, ss Kasumi nhỉ ^^. À, cái câu "Kirei da" thì fan w-inds. chắc ai cũng bít >___<
    Cái chủ đề của truyện em ko bít nên đặt là gì cả, thui thì cứ lấy đại 1 cái tên vậy ^^
    Chữ ký của lovekeichan
    I luv Fashion

  3. #3
    ~ Mều V.I.P ~
    Kasumi's Avatar


    Thành Viên Thứ: 61
    Giới tính
    Nữ
    Đến Từ: Châu Á
    Tổng số bài viết: 12,056
    Thanks
    3,030
    Thanked 21,120 Times in 5,744 Posts
    OMG, Shin & Reira :gem21: pé này nhiễm Nana à :big_smile

    Thấy vậy, Gekka bijin liền lại gần, ngồi xuống bên cạnh Bu và hỏi chuyện:
    who's Bu ??? :big_smile

    chậc... có 1 người tham gia thì thật khó mà nhận xét hôm nay mới thứ 3 thoai, đợi vài hôm nữa xem có bài khác ko rồi sis sẽ nhận xét sau :big_smile
    Chữ ký của Kasumi
    JaPaNest _______

  4. #4
    Ronin


    Thành Viên Thứ: 1251
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 333
    Thanks
    8
    Thanked 1 Time in 1 Post
    úi, sozzy ss, ban đầu em đặt tên Reira là Bu, nhưng thấy Bu nghe hơi bùn cười nên đổi là Reira, ss sửa hộ em nhé >///<
    Em hông bít người Nhật hay đặt tên là gì nên lấy lun 2 tên đóa, nghe Shin dễ xương nhỉ >___<
    Chữ ký của lovekeichan
    I luv Fashion

  5. #5
    ~ Mều V.I.P ~
    Kasumi's Avatar


    Thành Viên Thứ: 61
    Giới tính
    Nữ
    Đến Từ: Châu Á
    Tổng số bài viết: 12,056
    Thanks
    3,030
    Thanked 21,120 Times in 5,744 Posts
    okie, đã sửa ^^

    Shin thì dễ thương òi ^^ anh nào tên Shin cũng kakkoi cả ^.^
    Chữ ký của Kasumi
    JaPaNest _______

  6. #6
    Ronin


    Thành Viên Thứ: 1251
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 333
    Thanks
    8
    Thanked 1 Time in 1 Post
    thanks ss.
    Nhưng tình hình là sao chỉ có mỗi em tham gia vậy :gem43(1):
    Shin tuy dễ xương nhưng ko dễ yêu bằng Keita
    Chữ ký của lovekeichan
    I luv Fashion

  7. #7
    Retired STAFF


    Thành Viên Thứ: 1227
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 440
    Thanks
    1,216
    Thanked 582 Times in 204 Posts
    Rất muốn ủng hộ ss Ka . Đây là bài đầu tiên của mito. Nếu không hay xin mọi người góp ý.

    Chuyện xin được tiếp diễn.

    ..... Chậu Hoa nhìn bóng mình in xuồng mặt nước, tuy nhiên cô chỉ nhìn rõ mỗi chậu hoa trên đầu mình... Nghĩ đến thân phận bất hạnh tủi nhục của mình,Chậu Hoa bắt đầu khóc.

    Trong khu rừng im ắng tiếng khóc của cô cất lên vang vọng não nề. Chậu Hòa khóc được một lúc, cô bắt đầu lắng nghe. Hay quá! Giờ cô mới phát hiện ra là tiếng khóc của cô cũng thật du dương , nghe như một bản đàn vậy. Chậu Hoa tiếp tục khóc. Sau mấy phút đầu bỡ ngỡ, Chậu Hoa đã chuyển từ khóc tự nhiên sang khóc nghệ thuật.

    Trời ơi tiếng khóc càng ngày càng hay và điêu luyện, lúc trầm lúc bổng. Nghe tiếng khóc nức nở ấy ai mà không động lòng. Nhưng khi Chậu Hoa đang say sưa trong tiếng khóc bỗng có một tiếng nói vọng lên đàng sau lưng Chậu Hoa:

    - Làm sao con khóc?

    Chậu Hoa ngẩng lên và bỗng kêu lên chỉ một tiếng " Hả". Một người phụ nữ đang đứng trước mặt cô mỉm cười:

    - Chào con, ta đang hỏi con có sao không? Hãy nói cho ta biết, ta sẽ giúp con

    - Hả - Chậu Hoa vẫn chưa biét phải làm gì?

    - Đừng hả mãi thế con, ta không chịu nổi đâu.Nói về chuyện của con đi , con có cần ta giúp không?

    Chậu Hoa ngỡ ngàng trong giây lát và rồi bắt đầu kể về câu chuyện của mình trong tiếng nấc.

    - À ra là vậy đấy, ta hiểu rồi. Con muốn về trả thù người mẹ kế phải không?

    - Không ạ như thế thì giang hồ quá! Con chỉ muốn đi tới một nơi nào đó người ta có thể chấp nhận con thôi ạ.

    - Ý con là muốn sống tự lập hả? Thế sao con còn ngồi khóc ở đây?

    - Chỉ là con không biết phải làm gì và đi về đâu thôi. Bà biết không từ khi mẹ con mất, con luôn mang cái chậu hoa này, mọi người nhìn con với ánh mắt khác thường và con cũng không biết mình có thể làm gì ?

    Sau một giây lát nghĩ ngợi, người phụ nữ cất tiếng.

    - Ai cũng có tài năng riêng. Ta sẽ giúp con.

    - Bà biết không bây giờ con đang nghĩ đến việc trở thành ca sĩ . Bà chắc hẳn đã nghe thấy tiếng khóc não nề lúc nãy chứ? con nghĩ mình có thanh quản khá tốt. -

    Chậu Hoa có vẻ vui mừng. Nhưng người phụ nữ bỗng lên tiếng

    - Ôi không con yêu, khủng khiếp lắm con gái. À ý ta là, con biết đấy thỉnh thoảng giọng con nó hơi chói tai và còn có chỗ bị lệch tông , chúng ta chọn nghề khác đi. diễn viên được không con?

    - Nhưng với cái chậu hoa này người ta không thể nhì thấy gương mặt của con, với lại có khi sẽ không ai mời con đóng phim cả.

    - Vai quái vật thì sao?

    - Gì ạ?

    - À thôi, nếu con không thích thì thôi vậy.

    Chậu hoa thấy mỏi người. cô vươn vai đứng dậy, chán nản. Khi cô bước đi, tiếng cỏ loạt xoạt dưới chân cô, nghe rờn rợn như tiếng bước chân trong đêm tĩnh lặng, người ta dễ liên tưởng tới phim ma. Nhưng bỗng nhiên người phụ nữ bật dạy và nói

    - Chậu hoa, con đi lại cho ta xem nào

    Cô dạo lại một vòng. " Được đấy con ạ, chuẩn lắm"

    - Chuẩn ạ? Ý bà là dáng con chuẩn à? Con có thể làm người mẫu à?

    - KHông con ạ, người con ngắn thế sao làm siêu mẫu được .Ta đang nói đến dáng đi của con rất giống với hề Sac lô. đó cái điệu bộ xòe chân đó và chậu hoa của con cũng rất giống cái mũ của ông ta.

    - Sao ạ?

    - Ồ bộ dạng đần đần đó gần giống với MR. Bean. Con gái ta thấy con có năng khiếu thiên bẩm để diễn hài đó con.

    - Sao cơ, con không thích. Mà con cũng không muốn bắt trước người khác, phải có cái riêng chứ.

    - Đương nhiên, con không phải lo. Con hoàn toàn khác hai ông đó mà. Về mặt sinh học là hoàn toàn khác.

    - Bà chắc chứ?

    - Ý gì vậy con?

    ........Sau khi tạm dừng mười phút để suy nghĩ...
    Người phụ nữ tiến lại, nắm lấy tay Chậu Hoa và nói rất trịnh trọng:

    - Con gái ta đã nhìn thấy tương lai sáng lạng của con, hãy bước lên sân khấu , con sẽ tỏa sáng. Hãy nhìn xa một chút vào tương lai của con, con thấy gì nào?

    - Tối thui đen xì.

    - Dốt quá, ta đang dùng nghĩa ẩn dụ đấy, tưởng tượng về tương lai chứ không phải là nhìn vào rừng.

    - Con không làm được.

    - Giời ơi! Thôi, vậy thì cứ tin ta đi con. Con sẽ thành công trong nghề này. Tiến lên đi con.

    - Vâng, con cám ơn bà.

    - Vậy con hãy tự đi nhé có gì khó kgăn thì hãy khóc nhé, ta sẽ tới giúp con ngay,.

    - À, cho con hỏi bà là ai mà lại có thể nghe thấy con không

    - Ta là ma

    - Hả

    - Ấy đùa thôi, ta xem hơi bị nhiều phim kinh dị, con thông cảm nhé. Con chỉ cần biết ta luôn ủng hộ con. Và nếu một lúc nào đó con có thể tự bảo vệ mình thì ta sẽ giúp con tháo cái chậu đó ra. Con có muốn làm như vậy không?

    - Có thể vậy sao? Con rất cảm ơn bà, con đi đây.

    Chậu Hoa cắm đầu chạy mà chưa hỏi đường ra. Nhưng cô là một con người suy nghĩ rất giản dị, cô cứ chạy thẳng và nghĩ thế nào cũng có đường ra. May sao là có đường ra thật.

    Sau khi ra khỏi rừng, cô bắt đầu xin được biểu diễn. Không ai cho, cô đã nhiều lần muốn khóc nhưng rồi hết sức kiên cường, cô tiếp tục cố gắng và bắt đầu biểu diễn trên đường phố. Những cố gắng của cô đã được đền đáp, ít lâu sau cô được biểu diễn trên một số sân khấu nhỏ, rồi các sân khấu lớn. Rồi tên tuổi của cô nổi danh khắp chốn. Cô đã có nhiều fan hâm mộ, có cả một fan club, một trang web riêng, thỉnh thoảng cô vẫn đi họp off với mấy người trong forum.

    Lâu dần, một ngày kia bỗng nhiên cô lại gặp lại người phụ nữ trong rừng trước kia.

    - Chào con, ta thấy con đã trở nên thành công rồi

    - Ồ chào bà, con lại có thể gặp bà, con rất vui. Con rất muốn cảm ơn bà vì đã giúp đỡ con.

    - Thôi nào con gái, đừng hối lộ ta, như thế là làm hư ta đi đấy

    - Vâng con cũng không chuẩn bị quà và cũng không nghĩ tới việc tặng quà đâu ạ , vì bây giờ rộ lên phong trào nhà nhà chống tiêu cực, ng` ng` chống tiêu cực mà.

    - Con làm ta hơi ... thất vọng. Mà thôi hôm nay ta đến đây để giúp con hoàn thành tâm nguyện, thực hiện nốt lời hứa của ta. Ta sẽ giúp con tháo cái chậu đó ra

    - Sao ạ?

    - Cái chậu trên đầu con đó, con muốn tháo ra phải không?

    Dừng lại trong giây lát, Chậu Hoa nói: Thưa bà trứoc đay đúng là con đã muốn tháo nó ra nhưng bi giờ thì không .

    - Hả, tại sao thế?

    - Đây là những gì mẹ con để lại cho con trước khi bà mất. Giờ đây, đối với con nó là một món quà quý giá. Con bi giờ đã thấy được trái tim rộng lớn của bà. Hơn nữa con đã gắn bó với nó, cùng với chậu hoa này, con đã làm việc chăm chỉ và giờ đây đã được mọi người chấp nhận. Đây chính là vật hộ mệnh của con. con không muốn bỏ nó ra nữa . Con cảm ơn bà.

    - Ồ vậy sao , vậy ta cũng không còn gì để nói nữa, nói chính xác hơn là ta pó tei òi. Dù sao thì,...chúc con thành công nhé. Cố gắng kiên cường lên con. Lời khuyên cuối của ta là : Đừng quá tin vào những gì mê tín, thần thánh chỉ mang lại cho con mơ ước, con có tin vào và cố gắng để đạt được hạnh phúc hay không là tùy ở con, ta mong con sẽ tiếp tục có những ước mơ mới và đủ kiên nhẫn để theo đuổi những mơ ước mới ấy. Thôi chào con.

    - Kẻ mê muội này xin lĩnh ý.

    Khi Chậu Hoa ngẩng mặt lên người phụ nữ đã biên mất. Khi lướt đi rất nhanh, người phụ nữ hơi mỉm cười, tự hỏi " Tại sao lại bảo cô bé ấy đừng tin vào thần thánh trong khi chính ta là nữ thần Kannon nhỉ?'

    ~End~

  8. #8
    || TRÙM ||
    KHA's Avatar


    Thành Viên Thứ: 1
    Giới tính
    Nam
    Đến Từ: Lào Cai
    Tổng số bài viết: 4,082
    Thanks
    1,146
    Thanked 7,052 Times in 1,456 Posts
    Có nhân vật tên "Chậu Hoa" thật àh ghe ngồ ngộ nhỉ

  9. #9
    ~ Mều V.I.P ~
    Kasumi's Avatar


    Thành Viên Thứ: 61
    Giới tính
    Nữ
    Đến Từ: Châu Á
    Tổng số bài viết: 12,056
    Thanks
    3,030
    Thanked 21,120 Times in 5,744 Posts
    Trích Nguyên văn bởi KHA View Post
    Có nhân vật tên "Chậu Hoa" thật àh ghe ngồ ngộ nhỉ
    cái này ko phải là em cố tình đổi tên đâu :gem43(1): tại trong truyện người ta dịch như thế, còn nguyên tác ra sao thì ko rõ HanaBin chăng :gem21:

    @mito_chan: thanks for ủng hộ truyện đọc cười nôn ruột :gem21: có sáng tạo, vô cùng sáng tạo, super sáng tạo :big_smile

    loveK và mito_chan cùng cố gắng phát huy nha :gem34:
    Chữ ký của Kasumi
    JaPaNest _______

  10. #10
    Retired Mod
    Onion Club's Avatar


    Thành Viên Thứ: 1088
    Giới tính
    Không xác định
    Đến Từ: Châu Úc
    Tổng số bài viết: 475
    Thanks
    3,688
    Thanked 386 Times in 216 Posts
    em cũng mún bon chen một tí cho xôm tụ hehe tuy nó hơi bị nhảm nhưng muh lượng thứ nha:big_smile

    Một buổi chiều, cô tới bên bờ 1 con sông rộng. cô ngồi trên cái cầu nhỏ, chân cô đùa giỡn với từng con sóng, chúng nhẹ nhàng vuốt ve xoa dịu đối bàn chân đầy vết thương của cô. Mặt trời như hòa tan vào cái dòng nước êm ái kia hay sao mà nước mùa đông lại ấm đến thế.:gem17: Cô ngồi cho đến khi mặt trời đã lặn hẳn. vừa chuẩn bị rút chân lên thì hình như có cái gì năm lấy chân cô và… kéo xuống, và chưa kịp mở miệng ra kếu tiếng nào thì chậu hoa của chúng ta đã được uống vài ngụm nước. nàng ta ra sức vẫy, đạp cào ,cấu xé đối tượng ko xác định kia và ra sức leo lên cái cầu lúc nãy và co giò chạy:look_down . nhưng do quá đói và chân cò n đau nên nàng té lăn quay rồi xỉu mất. tỉnh dậy nàng thấy mình đang tọa lạc trên một cái hoa ở giữa sông. Mới ngọc đầu dậy nàng đã bi phang ngay vào mặt vài câu chửi:
    - Con nhỏ kia dậy mà xem mày đã lảm giè này!! Trà cùa tao hư hết rồi bi h fai làm sao? Mài rửa chân một ngày mấy lần vậy hả mới ngâm có một chut mà nc đen thui gồi!:gem8:
    Nàng đinh thần lại, thấy trước mặt mình là một nam nhân ngư có nước da ngăm đen và tóc quăn. Nàng toét miệng cười một cái và “say hello”
    - Mài cười kí rì?:gem45(1):
    Nàng ko nói, chớp chơp mắt:gem44:
    - Con nhỏ chân voi kia mài tính làm sao với sông trà của tao?:ah:
    Nàng tức tím người :beat_shot chưa có ai dám xúc phạm đến đôi chân của nàng, kể cả mụ dì ghẻ*_* , nó chỉ hơi to một chút , thế mà, thế mà…
    Tên nhân ngư lúc đó lại lăng xăng lại gần thế là bị nàng cho ngay một đạp choáng váng mặt mày, và nàng tiếp tục lăn xả quyết tâm tiêu diệt kẻ xấu số kia. (Tội nghiệp thằng ku bị một đạp:beat_bric của nàng đã chảy cả lít máu cam dc thấy cả ngàn sao, thế mà còn bị cào xé căn cấu) nàng kéo nhân ngư lên bờ trói gô lại chuẩn bị tra khảo:
    - Mi là ai? – nàng khảo
    - Ta là kẻ pha hồng trà - nhân ngư khai
    - Hông trà ah là cái giè ta chì bik trà xanh thôi
    - Đồ thiếu muối hông trà mà cũng ko bik!
    - Mi nói ai thiếu muối đó
    - Mi chứ ai, đồ chân voi
    - (nổi gân máu) xách cổ ku người cá: Mi cứ thử nói lại câu đó xem nào. Thư xem ngươi có còn cái vây nào ko?
    - ….O|||||O’ ngươi định làm giè?
    - Đánh vẩy đem nướng guh’:hungry:


Trang 1/3 1 2 3 cuốicuối

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Bookmarks

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •