"I was born to love you"
Ngoài việc bản thân là một tín đồ của Rock...tôi lại không nghĩ câu hát trầm vang ấy thật sự đầy ý nghĩa đến thế.
"Em là Aki, mùa thu."
"Còn anh là Halu, mùa xuân."
"Hai mùa này không bao giờ có thể nối liền với nhau được."
"Anh sẽ ở bên em khi bạn trai của em không có ở đây. Khi anh ta quay về, anh sẽ mỉm cười và chúng ta nói lời tạm biệt."
Pride bắt đầu câu chuyện của chính nó như một trò chơi của sự kiêu hãnh,của một người chưa bao giờ muốn yêu,biết yêu là gì và một người đợi chờ tình yêu một cách lặng lẽ không toan tính.Mùa thu và mùa xuân sẽ không bao giờ có thể nối tiếp nhau,định mệnh khiến họ bước một bước lại gần nhau để cảm nhận sự tồn tại của đối phương hay chỉ để họ "mỉm cưới" nói câu "tạm biệt".
Tôi thích cách mà câu chuyện bắt đầu như thế,thích cái âm vang của nhạc nền khi giọng của ai đó cất lên câu " Anh được sinh ra chỉ để yêu em",thích cách Halu-Aki mỉm cười để họ rời xa nhau,thích bấu trời tuyết rơi mà họ vẫn bên cạnh nhau,thích cái trầm lắng của Aki...và thích cả việc Halu tỏ ra vô cảm khi đối diện với nỗi đau.Có thể,mọi chuyện tưởng chừng như sẽ đi theo hướng mà bất kỳ ai xem cũng có thể dự đoán,thế nhưng cái cách họ đối diện với mọi thứ thì luôn luôn là điều sự bất ngờ.
Ấm áp khi tuyết rơi lại được cầm tay một ai đó.
Nhẹ nhàng khi cãi nhau qua hai bên khung cửa.
Cách họ tiến một bước để gần nhau thì chậm chạp,nhưng cách mà họ bước một bước để rời xa nhau lại quá nhanh.
Có thể,ai đó sẽ trách Aki...thế nhưng ai lại dám đổi một trò chơi mơ hồ và một tình yêu đã đợi chờ hơn hai năm.
Tôi thích cách Halu chuẩn bị 2 chiếc chìa khóa để Aki chọn một,dường như chẳng hề có một chút phần trăm nào của sự thất bại...cuối cùng 100% lại thất bại.Một cái gì đó dường như âm ỉ tận sâu trong lòng..."May be I love you"
Kiêu hãnh khiến họ gặp nhau...lại chính kiêu hãnh đẩy họ rời xa nhau.
"Game Over"...and "Maybe"
"I was born to love you"...và vẫn thích nhất cấu hát ý nghĩa này
Bookmarks