Chị không phải là 1 tình nguyện viên. Chị không thuộc 1 tổ chức chính phủ hay phi lợi nhuận nào. Chỉ với tư cách cá nhân, nhưng chị đã đến, đã nhìn, đã hiểu ở những miền đất nghèo khó của Việt Nam. "Trèo đèo, leo núi, lội sông, cũng ăn những món ăn thường ngày của bà con dân tộc" như chị, bạn có dám không ? Hay những ồn ào của thành phố, ánh đèn và internet nơi đô thị đã giữ chân bạn rồi. Có lẽ, chị không đem đến tiền bạc, hay những ánh sáng văn minh từ nước Nhật xa xôi, nhưng trái tim và tình cảm của chị dành cho con người, văn hóa Việt Nam không khỏi khiến người khác cảm phục và mến mộ. Với Shuya, đó luôn là những "Tình nguyện viên không biên giới" bởi ít nhất có 1 điều chắc chắn rằng, họ đã khai phá trái tim ta để ta biết rằng : Việt Nam thật đẹp và tình người thật đáng quý biết nhường nào
================================
Những nét văn hóa đặc trưng của các dân tộc thiểu số ở Việt Nam đã “níu chân” nhà nghiên cứu văn hóa Á-Phi người Nhật Bản Ysuda Masako.
Dạy tiếng Nhật cho trẻ em châu Phi
“Tôi rất thú vị khi được nghiên cứu về các dân tộc thiểu số ở Việt Nam, càng tìm hiểu tôi càng thấy tuyệt vời,” Masako nói.
Thoạt nhìn, ít ai nghĩ Masako là người Nhật lại càng không nghĩ chị có thể trèo đèo, leo núi, lội sông, cũng ăn những món ăn thường ngày của bà con dân tộc. Ây vậy mà, Masako đã có mặt ở những vùng núi cao, hiểm trở, để tìm hiểu, nghiên cứu về đồng bào dân tộc thiểu số như một niềm đam mê cháy bỏng.
Theo lời của anh Nguyễn Tiến Dũng, giáo viên trường tiểu học Hợp Thành, Nghệ An, một người bạn của Masako, điều đã chinh phục Masako là những mái nhà sàn nơi núi non hùng vĩ với điệu lăm, điệu xuối của người Thái, âm thanh đàn tính, điệu Then của của người Tày cùng những bộ trang phục độc đáo và lạ mắt.
Niềm đam mê ấy khởi nguồn từ năm 1989 trong một chuyến du lịch Việt Nam 37 ngày, ba năm sau khi chị tốt nghiệp trường Đại học Tokyo và được giữ lại làm giảng viên khoa Nghiên cứu văn hóa châu Á và châu Phi.
Trở về nước, những ký ức từ chuyến du lịch đó đã khiến Masako quyết định sang Việt Nam để nghiên cứu. Với vốn tiếng Việt đã khá tốt, chị một mình lặn lội khắp các tỉnh Tây Nguyên rồi Hà Giang, Lạng Sơn, Lào Cai, Yên Bái và Nghệ An. Kết quả là Masako đã bảo vệ thành công luận án tiến sĩ về văn hóa Tày-Nùng năm 2002 tại Nhật Bản.
“Tôi trở lại đây thứ nhất là đam mê nghiên cứu, thứ hai là như một duyên nợ, tôi yêu đất nước con người của các bạn như quê hương thứ hai của tôi,” Masako tâm sự.
Masako đã đến Nghệ An để nghiên cứu về tộc người Ơ Đu ở huyện miền núi rẻo cao Tương Dương, hiện chỉ còn 22 hộ và 64 nhân khẩu sống quây quần bên dòng sông Nậm Nơn.
Với nỗi trăn trở rằng nếu không có biện pháp bảo tồn bản sắc, tộc người Ơ Đu sẽ biến mất, Masako đã gửi kiến nghị lên các cấp chính quyền địa phương và cuối tháng 6 vừa rồi, khi trở lại Tương Dương, chị vui mừng khi thấy huyện đã làm được nhiều điều cho tộc người Ơ Đu.
“Lễ hội truyền thống, nhà ở, lớp dạy tiếng Ơ Đu cho con em, đều đã được thực hiện. Tôi nghĩ làm đươc như vậy thật tuyệt vời,” Masako nói.
Lý giải về những việc làm của mình, Tiến sỹ văn hóa Tày-Nùng bộc bạch rằng chị muốn giữ gìn nét đẹp truyền thống, vun đắp cho lối sống, nếp sống ngày một trí tuệ và phát triển hơn./.
( Theo TTXVN )
Bookmarks