>
Trang 6/8 đầuđầu ... 2 3 4 5 6 7 8 cuốicuối
kết quả từ 51 tới 60 trên 77

Ðề tài: 16 Ngày vòng quanh Nhật Bản

  1. #51
    Super VIP BH
    kame kazuya's Avatar


    Thành Viên Thứ: 5580
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 218
    Thanks
    92
    Thanked 563 Times in 113 Posts
    Umeda Sky Building

    Trước đây tôi đã đi tháp Petronas, đợ ở dưới chân tháp từ lúc 4h00 sáng, Tháp đó đó khi cao hơn tháp này ^^ vì khi tôi leo lên tháp Petronas tôi còn có thể ngưỉ được mùi mây ( mũi tôi thính nên cái mùi không khí loãng tôi cứ gọi chung chung là mùi mây ). Và tôi cũng làm trên toà nhà 19 tầng, từ phòng của tôi ( chỗ tôi làm ở Láng Hạ nhé ), tôi có thể phóng tầm mắt ra tận Hồ Tây. Tức là tôi cũng không phải xa lạ với mấy cái building to cao đẹp zai ngất ngưởng lắm.

    Thế mà, thực sự là tôi vẫn bị cái Umeda Sky Building này khiến cho tôi trở thành 1 đứa xa rời thế giới văn minh. Tôi thích nó. TÔI RẤT THÍCH UMEDA SKY BUILDING ^^. Nó cũng bao gồm 2 toà tháp, nối liền với nhau bởi thứ kiến trúc gì đó mà với vốn kiến thức của tôi, thì tôi chịu. NÓ không phải là cây cầu nối liền 2 toà tháp.

    Nó như thế này nhé. Từ dưới nhìn lên toàn Umeda Sky Building như hiện tượng nhật thực toàn phần.




    Lúc đi thang máy lên tầng gần áp chót thì không phải mua vé, trong bụng đinh ninh là miễn phí rồi. ĐI lên hí hửng lắm. Tôi có nên kể thêm bệnh nữa của tôi không nhỉ. Ngoài cái bệnh mù phương lạc hướng thì tôi còn bị bệnh sợ độ cao. Hồi tôi bé, tôi còn chả dám đi lên tầng 2 nhà mình nữa ^^. Sợ đến vãi tè cả ra quần í chứ. Lần này, khi nhìn thấy Umeda Sky Building trong sách Lonely Planet, tôi đã take note là phải đi rồi. Lúc đi thang máy lên, đông nam thanh nữ tú lắm, thang máy hật chội đông người những vẫn khiến tôi có cảm giác hẫng, tai lập tức ù đi. Thang máy phi cứ gọi là vèo vèo ạ. Thật chẳng giống với cái thang máy ở công ty tôi, như là đi tàu chợ, lặc lè mãi mới lên được tầng 18 ^^. Bây giờ ngồi nghĩ, đi chậm đâm lại hay, không có cảm giác hẫng hay chóng mặt ù tai gì cả. Hãy thử tưởng tượng, bạn đi lên độ cao 173m trong chưua đầy 2-3 phút thì sẽ sư nào.

    Ôi, tôi đến chết với cái bệnh sợ độ cao của tôi. Lên đến tầng gì gì đó, tôi nhìn ra ngoài cửa kính đã thấy đẹp lắm rồi. Tôi theo bảng chỉ dẫn đi vào và mua vé mất 700 yên nhé. Mua vé xong thì lại xem xét mấy thứ linh tinh, hàng lưư niệm (hình như thế ). lên đtầng có kính để nhìn ra ngoài, có cả ống nhòm loịa khủng để nhìn những chố cần nhìn. Các đôi ngồi xúm xít lại với nhau, dập dìu, ríu rít nói chuyện. Lên đến đoạn này, tôi chỉ có thể khẽ nói với bản thân " wow, sao mà đẹp thế này, đây là lần đầu tiên tôi thấy đẹp và lung linh như thế" . View ra được cả 1 khu rộng lớn của Osaka. Trong phút chốc, sự chán nản, hụt hẫng, nỗi buồn về buổi biểu diễn của w-inds. ngày hôm qua trong tôi chợt tan biến. Thay vào đó là sự thư thái nhẹ nhàng, là tâm hồn sảng khoái. Tôi ngắm tứ phía, tám phương. Từ góc nhìn nào cũng thấy Osaka thật đẹp. Nhưũng con đường, những toà nhà, đâu cũng lung linh bởi những ánh đèn. Tôi đã nói ở lần trước. Con người ta dễ bị hấp dẫn bởi những thứ ánh sáng lung linh lắm. Tôi có gặp 1 cô người Tây Ban Nha ở đây, cô cũng đi 1 mình giống tôi. Hỏi ra thì mới biết chồng cô đang đợi ở dưới, nhưng ông sẽ phải tiếc vì không lên đây thôi. ^^ Cô ở Tây ban Nha, nhưng đây cũng là lần đầu cô thấy thích thú khi ngắm cảnh đuờng phố từ trên cao.

    Thực ra đến hôm nay khi viết lại những dòng này, tôi cũng không nhớ chính xác trình tự m ọi việc xảy ra như thế nào nữa. Tôi chỉ nhớ rằng, toà nhà này giành cho những đôi tình nhân yêu nhau, nên có 1 khu thờ hòn đá tình yêu, bán đồ lưuu niệm cũng toàn là tim với lại khoá, chìa khoá... rồi dây chuyền với mảnh ghép đôi lại với nhau. Có bán cả bùa tình yêu nưũa, rồi bày cách thế nào để tóm anh ấy . Tôi cũng ra bắt thẻ tình yêu, cũng ném đồng xu cầu cho mình bớt ế ẩm . 18 tuổi đầu rồi chứ còn nhỏ bé gì nữa.

    Sau khi chán chê mê mỏi ở dưới phòng view có kính, tôi thu hết dũng khí đẻ đi lên 1 cái thang máy hình ống, thang cuốn tôi đi lên trên gác thương. cái thang này nó dài và sâu hun hút, khiến tôi có cảm giác mình đang trôi vào 1 cái cống., vì nó dài và dốc nên tôi sợ bị ngã ngửa ra đằng sau

    Lên đến tầng thượng lại là 1 cảm giác khác hẳn. Lộng gió. Tôi chắc phế quản hơi yếu nên gặp gió phát là phải gió luôn, húng hẳng ho. Lên đây cũng đông nữa. Các đôi tình nhân nắm nay nhau, chụp ảnh. Những người du lịch thì lôi đủ loại súng ống ra, đo xem thằng nào hàng khủng hơn. Ôi, đẹp vãi ra ạ. Thành phố lên đèn rồi mà, xe cộ đi lại không tấp nập, nhìn từ trên cao mới thấy hệ thống giao thông ở Nhật thực sự là rất có khoa học ^^. Về cơ bản là không khí ở đây rất trong lành, tôi hít no cả 1 ngực căng tràn fresh air. Tôi thích lắm, tôi yêu lắm cái sự rộng mở tầm mắt, cái sự phóng khoáng mà tôi đang được hưởng, có khi tôi đang nhìn được đến cả Kobe cũng nên . Đến lúc này thì tôi bấn thật, vì không chỉ cảnh đẹp, dưới chân tôi là đám sỏi dạ quang đang phát sáng nữa, thích lắm, điẻm cộng cho Umeda là zai Italia, zai Spain đẹp lung linh hơn cả các ánh đèn. Tôi nhìn thấy 1 anh... ĐẸP ZAI LẮM. :X, tôi nhắn tin về cho Xuân Ảnh đang tích cực làm việc ở nhà " Anh ơi, zai TBN cũng đẹp nữa", Xuân Ảnh nhắn tin lại " bây giờ mới biết à, đồ nhà quê". Đồ khốn!!! ^^. Tôi lại nhắn tin tiếp " Oh, 1 of those prettie boys is comming. what should i do, what am I gonna say"

    Zai TBN đến gần và điều duy nhất tôi có thể nói đó là " could you please take me a picture". Đương nhiên là làm sao có thể từ chối 1 người sáng láng như tôi đựơc. Anh ta cầm máy ảnh của tôi và chụp cho tôi. Tôi nhìn vào cái ảnh đầu tiên, thấy không được như ý lắm nên tôi giải thích rằng " anh chụp thế nào mà rõ mặt em, nhưng vẫn phải lấy được sỏi dạ quang đang phát sáng í nhé"
    Vì là máy ảnh lởm, nên dù cố gắng hết sức anh cũng không thể chụp được như ý của tôi. Tôi đành phải cảm ơn và cất bước ra đi, thăm thú trên tầng thượng này. Nhật đúng là lắm trò thật. Tôi thấy 1 đôi phải ngồi lên cái ghế phát sáng và chơi trò chơi có thưởng. Đương nhiên theo như tôi hiểu thì đôi đó không được phần thưởng gì cả .

    Ngắm thì cũng đến thế, tôi bắt đầu ho nhiều hơn nên quyết định sẽ đi xuống. Đành phải chia tay với khung cảnh đẹp lung linh trên này mà lại đi thang máy ống cuốn xuống dưới thôi. Xuống dưới thì có một ông chú người nước nào dó cười với tôi, tôi cười lại và ông đó bắt chuyện với tôi. Hỏi xem tôi từ đâu đến, khi biết tôi người Việt Nam, ông chú này nói tôi đợi một chút và lôi từ trong balô ra cái mũ lưỡi trai có hình lá cờ Việt Nam. Tôi đề nghị ông chú đội mũ để tôi chụp kiểu ảnh làm kỷ niệm, ông chú sẵn sàng luôn. Qua nói chuyện thì biết ông chú này đang làm việc tại Hà Nội, nhưng đầu tháng 11 sẽ chuyển vào TP HCM làm việc vì ông chú không thích không khí ở Hà Nội mà thích không khí ở TP HCM hơn. ông nói tôi có study abroad không vì thấy tôi nói tiếng Anh khá thuần thục. ông ít gặp được người VN nói khá chuẩn về phonetic như thế. Cháu xin cảm ơn, chú đã quá khen rồi, đấy là chú chưa gặp lũ bạn cháu học cùng ngày xưa cũng như những người cùng làm việc mà cháu biết thôi, nói chả khác gì dân Mỹ, dân UK cả, mà toàn học Vietnam nhé.
    Dù sao lời khen của ông chú cũng khiên tôi cảm thấy vui. May mà ông chú không biết ngữ pháp của tôi tệ như đứa trẻ mới học tiếng Anh vậy. khề khề.

    Tôi chào ông chú nước ngoài. ông chú xuống trcs và tôi xuống sau vì tôi muốn mua tí quà trên này. Nhiều loạ bưu thiếp đẹp mà Rồi tôi tiếc tiền nên lại thôi.

    Bây giờ lại đến màn tra tấn tinh thần khi tôi phải đi thang máy xuống dưới ground. Có mỗi mình tôi trong buồng thang máy. Thời gian thang máy đi từ tâgn 173m xuống dưới ground tôi đã quá sợ mà bám chặt vào thanh vịn, rồi ngồi thụp xuống, miệng rên khe khẽ, mắt nhắm tịt lại, thế mà không hết cảm giác hẫng hụt, bị trôi vèo 1 cái...
    Xuống dưới gound, tôi lại 1 lần nữa nhìn kỹ hơn toà nhà đẹp đẽ này. Tôi thích nó ^^

    Tôi lại lững thững đi xuống dưới đường hầm đi bộ về Umeda Station, hoà mình vào dòng người tấp nập. Tôi phát hiện ra 4 ngày và có khi hơn thế tôi chưa cắt móng tay móng chân. Cảm giác ngứa ngày bắt đầu nổi lên. Tôi rẽ vào Family mark ven đường tìm cái cắt móng chân móng tay và tìm cái giắc cắm để mua mà không được. Cái bấm móng tay thì quá to so với cần thiết, còn cái giắc cắm thì đương nhiên không có rồi. Tôi đành mua thêm vài cái Su kem và đi tiếp. Tôi đã nói là Su kem ở Nhật ngon tuyệt hảo chưa nhỉ. Ngon lắm, cắn vào 1 cái là kem mát mát ngọt dịu dịu bên trong chảy ra. ăn 4 chiếc mà không bị ngấy đâu nhé.

    Tôi đi thăm thú ở khu Umeda, mùi thơm của các quán ăn bay qua mũi tôi. ăn bánh Su rồi mà nước miếng vẫn cứ phải nuốt ừng ực, tôi quay cuồng giữa những mùi thơm của quán ăn, và hàng loạt công thức tính toán xem là sẽ chọn món nào. Ở khu này có vẻ rất nhiều quán cafe đẹp và tấp nập. Đúng là đô thị có khác. Đông, tấp nập nhưng lại không quá ầm ĩ. Đẹp rất phong cách. zai xinh gái đẹp cứ lướt qua thì tôi còn lấy đâu ra buồn phiền. Đang đi thì gặp 2 thằng người Mỹ nhí nhố, chúng nó như kiểu đóng phim hài giữa đường giữa chợ vậy, chúng nó cũng lại nói chuyện với tôi, chúng hỏi tôi có phải vẫn đang high school không??? Tôi hơi cảnh giác nên khai khống tuổi của mình lên tận 25 . Nói tuổi thật ( 18 tuổi ) chúng nó lại thấy mình non mà bắt nạt thì chết dở. Thấy mình 25 cái là mắt chữu A, mồm chữ O cả lũ, suýt xoa mãi về chuyện trông mình trẻ thế, và vì là đã trưởng thành nên chúng nó rủ rê ngay vào quán bia uống bia nói chuyện. Lại 1 lần nữa tôi cảnh giác khi từ chối và nói rằng mai tao phải đi sớm nên không uống bia bọt với chúng mày được. Dẫu sao thì tao cũng rất vui khi nói chuyện với chúng mày. Rất vui được nói chuyện. Đang xã giao chuyên nghiệp thì 1 thằng hét toáng lên vì thấy con gián. Ở Nhật lắm gián lắm. Con này chỉ là 1 con gián điển hình ở Osaka thôi.
    Sau khi chào xong, tôi bước đi trông có vẻ rất chuyên nghiệp thành thạo nơi đây đến lúc thấy ổn ổn thì mới phát hiện không đúng đường và vòng lại xuống đường ở dưới lòng đất, đi qua rất nhiều hàng bánh ngọt siêu ngon, cũng như cửa hàng thời gian ở dưới lòng đất và hướng về phía station.

    Lần này mua vé viếc các thứ với lại các stop thì tôi ngon lắm rồi tự hào tự hào ghê. Trên đường đi về tôi đã liên lạc được với cậu bạn tên Quân mà tôi dã nói ở bài trước. 2 chị em hẹn nhau sáng mai sẽ gặp ở Umeda Sky Building, lúc 8h00 sáng.

    Đi về đến ga Esaka, tôi lại phăm phăm đi ra ngoài qua lối Exit thôi. Lúc tôi đi đến umeda Sky Building, tôi quên mất không để ý xem là mình đang đi cửa số mấy. Chính vì thế, về đến Esaka rồi mà tôi vẫn bị lạc, phải vòng lại lần 2 thì mới đúng hướng.
    Tôi đi qua 1 cửa hàng bán hoa, nó khiến tôi thấy rất hay, đi qua quán Ramen mà tôi dinh ninh rằng ngày mai tôi sẽ ăn món đó, tôi đi qua trạm xăng ENEOS, đi qua cửa hàng 7eleven, rẽ phải là về đến khách sạn.

    Tôi vào 7Eleven, tìm mua bấm móng tay, 1 đống bim bim, 1 hộp sữa bồi bổ sức khỏe và lại bánh ^^. Ăn như 1 con heo, ăn gì cũng thấy ngon miệng mới kinh chứ.
    Vào phòng, uống nốt chai Coca hay pepsi gì đó từ trưa mua, rồi ăn bánh, ngồi hí hoáy xem mấy thứ trong phòng và phát hiện ra trong phòng có thể vào mạng ADSL, có giắc cắm mạng, lỗ cắm mạng, nhưng máy của tôi không dùng giắc đó, nó chỉ chơi được wwifi mà thôi. ÔI, khốn, tôi vò đầu bứt tóc và vào nhà tắm, tắm rửa sạch sẽ.
    Tắm táp xong tôi bật nhạc w-inds. nghe, cắt móng chân móng tay thật kỹ và mở sách ra ngâm cứu chặng tiếp theo của tôi. Tôi lên lịch để có thể xem ww-inds. lần nữa. Đấy chỉ là hy vọng mong manh, nhưng tôi vẫn cố gắng vớt vát và làm hết sức có thể.
    Tôi nhắn tin về VN cho Aza để nó gửi cho tôi lịch diễn tại các tỉnh của ww-inds.
    Theo lịch diễn này, tôi chỉ có thể xem lại các anh tại Kanagawa, Kenmin Hall. Tôi bắt đầu mở bản đồ tìm Kanagawa, tìm toét cả mắt cũng không thấy đâu, tôi lại phải nhăn tin về hỏi Aza xem nó nằm ở khu nào khu nào.
    Được rồi, tôi đã xác định được vị trí. Và trong đầu, lịch đi của tôi bắt đầu thay đổi, tôi đã định bỏ qua Fuji.

    Nằm nghiên cứu bản đồ cũng như những tờ giới thiệu mà chị người Peru tôi gặp ở Hiroshima đưa tôi hôm trước, tôi chìm vào giấc ngủ, một giấc ngủ đem lại năng lương, 1 giấc ngủ với tràn đầy nhiệt huyết và hy vọng được nhìn w-inds. biểu diễn thêm 1 lần nữa, 1 giấc ngủ với ước mơ điều kỳ diệu sẽ lặp lại 1 lần nữa...

    Kết thúc ngày thứ 5 tôi ở NHật Bản
    thay đổi nội dung bởi: kame kazuya, 10-11-2009 lúc 09:17 PM

  2. The Following 10 Users Say Thank You to kame kazuya For This Useful Post:

    azarashi (10-11-2009), bé sa (24-10-2009), ddomddomddor (12-11-2009), etou_akira (22-02-2010), Eugene_w-inds (13-11-2009), ktd_jp (10-11-2009), maxier (13-11-2009), Onion Club (29-10-2009), superpanda (13-11-2009), tankun (12-11-2009)

  3. #52
    Chonin


    Thành Viên Thứ: 41563
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 13
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts
    kame đâu rồi...update tiếp đi.

  4. #53
    Super VIP BH
    kame kazuya's Avatar


    Thành Viên Thứ: 5580
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 218
    Thanks
    92
    Thanked 563 Times in 113 Posts
    Van dang tinh duong. Met lam

  5. #54
    Super VIP BH
    kame kazuya's Avatar


    Thành Viên Thứ: 5580
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 218
    Thanks
    92
    Thanked 563 Times in 113 Posts
























  6. The Following 9 Users Say Thank You to kame kazuya For This Useful Post:

    azarashi (10-11-2009), ddomddomddor (12-11-2009), etou_akira (12-11-2009), Eugene_w-inds (13-11-2009), ktd_jp (10-11-2009), Lilac (17-11-2009), maxier (13-11-2009), Onion Club (19-11-2009), superpanda (13-11-2009)

  7. #55
    Super VIP BH
    kame kazuya's Avatar


    Thành Viên Thứ: 5580
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 218
    Thanks
    92
    Thanked 563 Times in 113 Posts
    Vừa đi xem w-inds. về hôm CN. Chính các anh đã tiếp cho thi thêm sự hứng khởi để viết tiếp hành trình này của tôi. Không những thế tôi còn muốn kể lại tất cả những kỷ niệm, những hành trình mà tôi đã đi qua, NHật Bản, Hồng Kong,... và cả đất nước con người Việt Nam.

    Ngày thứ 6 tại Nhật.

    Thường thì cảm thức của tôi v thời gian không rõ ràng lắm. Biết nói thế nào nhỉ, tôi cảm giác thời gian trôi rất chậm, nhưng trong cái chậm đó tôi cũng lại cảm nhận được sự vội vã hối hả của nó.
    6 ngày ở bên NHật, đã có lúc tôi thấy nó ì ạch chậm rãi trôi đi. Rồi tôi nhìn lại và lên " đã 6 ngày ở Nhật, tôi vẫn sống, vẫn an toàn ^^"

    Ngày thứ 6, tôi có hẹn với Quân, bạn của Haru, hiện đang ở Osaka Daigaku. Người mà chật vật mãi mới liên lạc kết nối được. 8h00 sáng ở Umeda Sky Building. Tôi dậy lúc 6h00 sáng ( local time) và tắm rửa qua loa, cứ thế tôi lên đường.

    Sáng ở Osaka, lúc tôi đi, chắc ở Nhật người ta cũng mới dậy thôi. Tàu không đông như tôi nghĩ. Từ Esaka đến Umeda Stop cũng không phải là xa lắm. Khi tàu dừng lại ở Umeda, tôi mới thấy thế nào là người NHật đi làm. Đông người đi bộ lắm. Trông ai cũng vội vã, khuôn mặt không biểu lộ cảm xúc nhiều, chân cứ bước thoăn thoắt như một cái máy. Tôi thích đoạn mà tôi đi dưới đường hầm, tôi đợi đèn đỏ sang đường. Khi sang đến đường bên kia, tôi nhìn lại cái đoạn đường hầm đó, người người cứ ùn ùn lên. Rất ấn tượng! Lúc đó có mỗi tôi phởn phơ.
    Đứng dưới chân Umeda Sky Bui;ding, tôi tìm quanh quất xem bóng dáng nào của người Việt không. Tôi nhìn thấy 1 anh chàng cũng đang nhìn quanh quất. Tôi cứ hỏi đổng lên " Quân ơi, Quân". Nhưng không phải.
    Lúc đầu tôi gọi điện cho Quân thì không dược. 1 lúc sau, Quân gọi cho tôi, hỏi xem tôi đang ở đâu, nó không biết Umeda Sky Building ở chỗ nào cả, nó đang đứng trước cửa Yodobashi - 1 trung tâm mua bán điện tử nổi tiếng ở Osaka. Lúc đó tôi không biết chỗ đó là chỗ nào. Khi dập máy, tôi mới láng máng trong đầu và định vị chỗ hẹn. Tôi cứ đi theo những gì tôi nghĩ trong đàu. Tôi đúng.

    Không khó nhận ra 1 dáng vẻ VN trên đất Nhật. Cứ thấy thừng nào đang lóng ngóng chờ ai là Quân rồi.
    Lần đầu gặp Quân, tôi không có cảm giác khó gần lắm mà thay vào đó là thiện cảm giành cho 1 thằng cu học giỏi, ngoan ngoãn, tốt bụng ^^ dễ thương và thật thà nữa . Tôi và Quân sẽ cùng đi Nara. Trước đó trong lịch trình thì tôi sẽ đi Kyoto, nhưng do hôm đó là thứ 3 nên các danh lam ở Kyoto đóng cửa ( anh người Đức ở Hana Hostel chia sẽ với tôi như vậy) nên kế hoạch chuyển thành đi Nara . Tôi và Quân vừa đi vừa nói chuyện linh tinh, hỏi han lăng nhăng. Đi được 1 lúc tôi không rõ là đi đâu mới hỏi Quân: Chị em mình đang đi đâu đây

    Quân ngớ người ra trả lời : em tưởng chị đang dẫn em đi
    Ôi, tôi muốn đi chết, bó tay với em Quân này quá đi mất. Hồn nhiên kinh khủng. Vậy là chúng tôi quay ngược trở lại để về đến Umeda Station và bắt đầu tìm kiếm tàu đi Nara.

    Tôi có JR Pass, nên có thể đến Nara bằng Shin và các tàu của hệ thống JR, nhưng Quân thì lại không dùng hệ thống đó mà dùng thẻ Hankyu ( hình như thế, cái này để khi nào Quân vào đính chính đi ). Tức là nếu đến Nara mà đi cùng nhau thì tôi hoặc Quân phải chuyển hệ thống tàu mà đi.

    Hỏi han các bác ở Station 1 hồi thì 2 chị em chúng tôi cũng bắt được tàu đi Nara.

    Quân ở Nhật được 4 tháng, được học bổng MEXT ( 100% và mỗi tháng được thêm 12oo USD để tiêu vặt). Tức là cu cậu phải giỏi thì mới đạt được cái học bổng này. Quân và các bạn học sinh Việt Nam hiện đang học tiếng Nhật để tiếp tục học Đại Học bên đó.

    4 Tháng của Quân ở Nhật, cậu đi chơi không biết có nhiều hay không, nhưng học thì như trâu như bò. 4 tháng ở NHật, Quân chưa đén cái tòa nhà cao cao mà tôi thích í. ^^.

    Trên đoạn đường từ Osaka đi Nara, 2 chị em buôn bán rất nhiều. Tôi thì tập trung nói về các zai đẹp, Quân thì thích gái đẹp và thổ lộ vài điều tâm sự với tôi ^^. Nói chung là vui

    Đến ga Nara, 2 chị em vào Information Centre, lấy thông tin về Nara. Quân rào đón với tôi rằng khi đến Nara chị sẽ thấy lạ. Tôi cũng muốn biết đó là cái gì lắm.


    Bước chân vào khu vực gì đó ở Nara ( tiếng Nhật tôi không biết mà không có phiên âm nên chịu thôi, chả biết là khu gì, nhưng đại khái nó là cái công viên hay sao í ), tôi đã nhìn thấy hàng đàn nai, hưou... Tôi đã nghe nói về con vật này rất dạn người. Chúng nó sẽ ăn tất cả những gì có thể. Tôi xà vào hàng kem để mua kem, trong khi Quân loay hoay với tấm bản đồ. 1 chú hươu đến gần và ngoạm luôn cái bản đồ đó, nhai nhai rồi nuốt luôn, xem chừng bản đồ cũng ngon lắm . Bọn khốn đấy, chúng nó còn đến gần tôi, định đớp cái kem tôi vừa mới mua xong :diedie:, nhưng đừng hòng lấy được miếng ăn từ tay của tôi , chúng nghĩ tôi là ai cơ chứ. Tôi giơ kem lên cao, rồi lại hạ xuống để liếm.

    Cho chúng mày chết vì thèm kem của tao nhé. Thực lòng là tôi thấy hả hê lắm

    Tôi và Quân quyết định sẽ đi tour Nara

    Bắt đầu nhé.

    Vèo phát là đến chỗ này


    Vào trong mất 500 yên nhé






    Một nửa là nhà cổ, nửa lại là hiện đại


    chả có cái gì ^^



    đường


    này thì hồ này



    Cạnh hồ thì có hoa


    Hồ đẹp, trời đẹp hơi nắng nên ảnh bị tối


    đường quanh co nhưng rất mịn ^^


    cột đá nhiều vô kể, có chỗ nhiều như rừng cột đá luôn vậy :-S


    hun hút


    Nara không khí trong lành và có mùi đặc trưng là mùi phưn của mấy con hươu nai phàm ăn này này


    Cột đá rêu phong


    Đi vào đền chùa thì nhớ cầu may, tình yêu tiền tài, sức khỏe,....




    Cũng như bao người, em mong hòa bình để còn được đi đây đó mà không sợ bom rơi đạn lạc



    HSY


    Kendo



    Mái hiên giống kiểu giàn trồng mướp hương ở Vietnam
    thay đổi nội dung bởi: kame kazuya, 11-11-2009 lúc 07:58 PM

  8. The Following 10 Users Say Thank You to kame kazuya For This Useful Post:

    artemix (17-11-2009), bé sa (15-11-2009), etou_akira (22-02-2010), Eugene_w-inds (13-11-2009), Lilac (17-11-2009), maxier (13-11-2009), Onion Club (19-11-2009), Orchidee (14-11-2009), superpanda (13-11-2009), tankun (12-11-2009)

  9. #56
    Super VIP BH
    kame kazuya's Avatar


    Thành Viên Thứ: 5580
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 218
    Thanks
    92
    Thanked 563 Times in 113 Posts
    ở đây nhiều cột đá lắm, chả hiểu lắm cột đá thế này để làm gì. Có 1 em tu sĩ dáng đẹp đi đằng trước. Mặc Hakama



    temple bất kỳ


    Thêm 1 cái Temple bất kỳ nữa. Ở Nara nhiều kiểu này lắm. Nhưng mà cũng phân biệt temple ^^, chỗ thì cầu tiền tài, phúc, lộc, thọ, sức khỏe, sinh con cái, tình yêu,.... Cẩn thận không có lại cầu tiền tài chỗ cầu sinh con trai nhé ^^




    Todaiji= to vãi đạn. Khi đến Toudaiji, sẽ có 1 cái lư hương to lắm, mọi người thắp hương ở đó rồi cúi đầu xuống, vẩy vẩy khói hương vào đầu để thông minh sáng láng nhé ^^



    To


    To bình thường


    bên nách của Toudaiji


    thấy mấy bé học sinh yêu yêu, cũng xấn xổ vào chụp cùng. Duyên hết sức



    Uống nước tinh khiết nào


    Hai thần tả hữu canh cổng Todaiji



    Phật tổ này


    Ở trong Toudaiji cái gì cũng to. Tượng to, cột cũng to. Học sinh đến Nara rất đông. Khi vào Toudaiji, các học sinh sẽ chui qua cái lỗ hổng này để xin thông minh, may mắn




    Em bé cũng chui qua


    À quên, cái tượng này bên ngoài Toudaiji, có từ thời Edo thế kỷ thứ 16


    Một chỗ nào đó ở nara



    Thôi, đói rồi, 2 chị em ăn trưa thôi. Quán này ăn ngon lắm. Quyết định là ăn Udon đi
    Bữa trưa là 1 bát Udon thịt bò sữa thơm lừng. Ngon! ăn 1 bát chậu mà vẫn còn thòm thèm




    Quân thì ăn Udon Cari. Nó ăn không hết >"<, tôi phải ăn hộ >"<. Phải đánh đòn vì tội bỏ thừa
    thay đổi nội dung bởi: kame kazuya, 11-11-2009 lúc 08:01 PM

  10. The Following 10 Users Say Thank You to kame kazuya For This Useful Post:

    artemix (17-11-2009), bé sa (15-11-2009), etou_akira (12-11-2009), Eugene_w-inds (13-11-2009), Lilac (17-11-2009), maxier (12-11-2009), nupagachi (12-11-2009), Onion Club (19-11-2009), superpanda (13-11-2009), tankun (12-11-2009)

  11. #57
    Super VIP BH
    kame kazuya's Avatar


    Thành Viên Thứ: 5580
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 218
    Thanks
    92
    Thanked 563 Times in 113 Posts
    Tôi và Quân thực hiện tour Nara khá là nhanh. Sau khi đi vào 1 vài temple và di tích, tôi đã rút ra 1 kinh nghiệm thuộc tầm xương máu, vào trong là tốn tiền, cứ khoảng 500 yên trở lên ( nhưng mà tôi nhớ không nhầm thì có 1 thẻ bus hay gì đó khoảng bao nhiêu tiền đó để có thể vào thăm thú tất cả các di tích ^^ , cái này tôi sẽ check lại sau). Nhưng vào trong thực ra cũng không có gì nhiều, nó gần gần như nhau . Căn bản vào 1 hay 2 cái thì còn thấy thú, chứ đi nhiều quá đâm sẽ nhàm ^^. Cái này là tùy người đi thôi, tại tính tôi đồng bóng, lúc thích, lúc không thích. Tôi không phủ nhận là Nara đẹp, thì nó dành cho vua chúa ngày xưa đi nghỉ ngơi, rong chơi mà lị ^^. Thực sự là rất trầm lắng. Mỗi lần đi đến 1 cái đền nào đấy lại thấy khác, khuôn viên của Nara cũng đẹp, nhưng tôi nghĩ mọi cảnh vật sẽ đẹp mê hồn khi hoàng hôn buông xuống hoặc khi mặt trời ló dạng. Tôi đến Nara vào buổi trưa, lúc trời nắng và nóng. Đi bộ trong Nara thôi cũng đủ mệt rồi, ăn bát chậu UDon thịt bò sữa cũng không thấm tháp được vào đâu. Phải nói Udon ở đây ăn rất hợp khẩu vị của tôi. Ngon ^^! Khi tôi ngồi viết những dòng này, tâm trí tôi vẫn còn nhớ như in hương vị bát udon đó, sợi udon to, dai dai như bánh dày, mà không, có phần dai hơn, hút chụt một cái thì thật là tuyệt. Nước Udon tôi không biết là nc gì, nhưng nó rất trong, rất thơm và hợp khẩu vị. Ở Việt Nam, khi đi ăn ở ngoài, tôi thường phải thêm cái nọ cái kia vào bát thì mới thấy ăn ổn ổn. Còn ở Nhật tôi cứ thế ăn, không đặm quá, không nhạt quá. Trở lại với bát Udon thịt bò sữa của tôi nhé, nước dùng trong thì đã nói rồi, sợi mì thơm và dai cũng nói rồi, còn thiếu miếng thịt. Thịt bò sữa được thái lát mỏng, mỡ bò lẩn mẩn trong cả thớ thịt trông không khác thịt bò Kobe là mấy ( bỏ mẹ, có khi ở VN bán thịt bò sữa cho mình rồi khống lên là thịt bò Kobe í chứ). Tôi muốn học cách thức chế biến của người Nhật lắm, ở Nhật cái gì cũng tinh tế, kể cả bát Udon thuộc loại chậu mà tôi đang ăn đây. Trông hình thức thì đơn giản, nhưng ăn vào là cảm nhận được hết sự tinh túy trong đó. Tôi nhớ bát Udon nóng hôi hổi, ăn vào lại cảm giác mát lành thế không biết :-<
    Ban đầu tôi định đi Nara thật nhanh để tôi sẽ đi Kyoto trong ngày vì tôi vẫn còn ấp ủ dự định thay đổi lịch trình 1 cách khoa học để có thể tận dụng thời gian bên này gặp w-inds. Thêm lần nữa, Thế rồi, khi gặp Quân tôi bị Quân dụ dỗ.

    Trên những nẻo đưởng ở Nara, câu chuyện của tôi và Quân có khá nhiều thể loại, cuối cùng vòng vo lại quay trở lại sở thích gái gú, zai đẹp của cả 2 chị em. Tôi thì chả có nhu cầu gì ngoài nhu cầu ngắm CÁI ĐẸP! Quân kể là ở Osaka Daigaku có nhiều anh Hàn Quốc trông cool lắm ^^. Hehe, thế thì tuyệt quá còn gì nữa, mắt tôi sáng long lanh, bao nhiêu mệt mỏi trong người tan biến :X. Nhật hay HQ hay bất kể nước nào mà đẹp trai thì được tuốt. Oh yess. Tôi mở lời hỏi xem có đến thăm trường Quân được không, đến 1 tí tẹo thôi, xem mặt mấy zai đẹp đó rồi về….


    Và rồi thế là mà…


    Đương nhiên là được chứ lị….


    Và không chỉ thế….


    Tôi có ở đấy cũng chẳng sao


    Cái gì thế này??? Tôi vừa nghe thấy điều gì???? Zai đẹp, ở miễn phí, có wifi, máy tính chạy phè phè,Đại học Osaka, ở trong Dorm như tôi đã từng tưởng tượng và ước mơ 1 lần được sống trong KTX sinh viên ở Nhật ….., có người quen, quan trọng hơn cả là ZAI ĐẸP HÀN QUỐC đang vẫy gọi “ Kame ơi, đến đây nhanh lên”. Tâm trí tôi đang bước chân sáo và nếu tinh thần của tôi có miệng thì nó cũng đang hát bài “ cuộc đời vẫn đẹp sao, tình yêu vẫn đẹp sao”

    Tại sao tôi không biết điều này sớm hơn .


    Sao Haru không nói với tôi. Huhu, có người quen thế này thì tốt quá đi mất như kiểu gặp được phao cứu sinh vì tôi cũng đã rủa thầm cái Chisun Inn Esaka trong bụng rồi…

    Vừa đi tôi vừa nói với Quân “ Sao Nga chẳng nói với chị gì cả, làm chị phải thuê cái Chisun Inn Esaka mất 200 USD/3 nights mà blablabla” - màn xấu tính của con gái bắt đầu được bộc phát, có gì xấu xa khó chịu là tôi bắn ra hết đấy >


    Tự dưng tôi cảm thấy vui, tôi muốn về Chisun Inn Esaka Check out và move đến Đại học Osaka càng nhanh càng tốt. Tôi không còn ý định ngắm hoàng hôn ở Nara nữa. Tôi cũng đã đi đến rã cẳng ở Nara rồi, đến Todaiji để ngắm tượng Phật và thấy sự vĩ đại của Người rồi.


    Nanananana, ta sẽ về Osaka Daigaku. Kanwokku no Otoko, chotto matte ^^ * bay bay*

    Khi xem xong cái này thì 2 chị em tôi quyết định quay về Osaka.






    Gật gù trên tàu và về đến Esaka, tôi nhanh chóng lên phòng thu dọn đồ đạc mà tôi bày bừa tung tít lên vào chiều hôm

    qua. Thu dọn xong tôi kỷ niệm ở đó chút quà. Hà hà, ăn lắm nên đau bụng quá đi mất . Trông mình thế mà khốn nạn phết
    Check out và tôi nhận được tiền mà tôi đã trả vào hôm qua, đương nhiên mất 1 cơ số tiền chứ gì nữa. Chúng nó tính tôi đã ở đó 2 ngày và trả tôi có hơn 50 USD. Ôi, chả nhẽ tôi xửng cồ lên , tôi phải giữ gìn nhan sắc để tẹo nữa ngắm nghía tăm tia chứ lị

    Tôi khá lo lắng khi đi về Osaka Daigaku cùng Quân, tôi liên tục hỏi, thế có được không??? Nhỡ bị bảo vệ trường bắt được thì làm thế nào, chị sẽ ngủ ở đâu??? Em cứ ngủ trên giường chị ngủ dưới đất cũng được vì nhỡ chị ngủ trên giường chị tè dầm thì sao .
    Quân nói rằng thì em đi giặt đệm. Phòng mấy thằng Hàn Quốc hay có gái vào, thấy chúng nó hay phải đi giặt đệm lắm. Lần này thì phải là em, cho chúng nó trố mắt lên .
    Phải nói là em Quân này vừa thật thà, vừa cáo ạ. , nhưng cũng hết sức dễ thương nữa

    Theo lời kể của Quân, tôi hình dung ra KTX với hình ảnh của Hanakimi, và bếp ăn tập thể cũng y như trong truyện Hanakimi. Ôi tôi nôn nóng quá đi mất.

    2 chị em tôi bắt subway từ Esaka đi Senrichuo, Final Stop của line Midotsuji màu đỏ. Khi đi Quân cũng kể cho tôi về vị trí của trường như thế nào. Nó hẻo lánh và nằm trên núi, rất xa trung tâm. Thế cũng không sao. Và muốn đến trường thì từ Senrichuo lại phải bắt cái Osaka Monorail thì mới đến được. Quân giới thiệu cho tôi rằng “ chị nên đi thử cái này, vì nó chạy như trên không trung í, không nhìn thấy đường ray đâu cả”
    Khi vừa đến Senrichou, đã có ngay 1 em Osaka Monorail đang đợi 2 chị em, nghĩa là thời gian 2 line rất chi là khớp nhau. Leo lên em Monorail đó, hình ảnh về Osaka cứ lần lượt hiện ra thật đẹp trong tâm trí của tôi. Thanh bình là những gì tôi có thể tả!

    Em monorail này chạy không rầm rập, không lao đi vun vút mà cứ trôi bềnh bồng, nhẹ nhàng như đi trên mây thật. Tàu trông có vẻ rất mới, sạch sẽ. Đây là loại tầu chạy bằng từ trường mà tôi đã có lần được đọc trong sách báo. Tôi gom góp tất cả những hình thức giao thông công cộng vào trong tâm trí để làm kỷ niệm.
    Tôi có nói với Quân rằng không biết đến bao giờ VN mới được như thế này. Xây 1 cái cầu, đường ray chắc chắn để tàu qua lại suốt ngày mà không bị hỏng. Có khó quá không??? Tôi nghĩ. Nếu như người làm có tâm và mong muốn 1 đất nước phát triển thực sự thì điều này không có gì là khó cả.
    Tàu cập bến cuối lần nữa. Theo lời Quân tiếp thì chúng tôi sẽ phải đi bộ tầm 15’ sẽ vào đến KTX. Không sao, mấy ngày nay tôi luyện đi bộ quen rồi, đi thêm 15’ có là vấn đề gì.

    Khi xuống tàu, luồng không khí mát ở trên núi khiến tôi thích thú. Ở đây như 1 khu vực nông thôn ánh điện không nhiều, trái hẳn với những con đường tấp nập ở Umeda. Thoáng đãng, mát mẻ… và lúc đó, tôi thực sự đã sống trong cảm giác yên bình.

    2 chị em kéo đồ của tôi lếch thếch lên dốc. Vừa đi, tôi vừa phát hiện ra là tôi bị Quân lừa , mấy anh Kakkoi người Hàn Quốc về nghỉ hè hết trơn rồi, còn vài thằng ở đây thôi… Tuy có hơi thất vọng nhưng tôi vẫn cứ tin rằng mấy thằng còn sót lại có thể làm tôi mãn nhãn
    Đi vào trường có gặp lũ học sinh, Quân chào mọi người, tôi cũng mỉm cười theo. ÔI, chuyên nghiệp vãi đạn ạ. Tôi cố nhớ đường đi đến KTX của Quân cho đến cái đoạn mà Quân xách vali vào thang máy, bấm thang máy lên tầng 3 ( đúng không Quân nhỉ ^^ )
    Vào phòng của Quân, check mail, check mọi thứ và bắt đầu upload ảnh của chuyến đi. Văn hóa xã hội, thông tin đã về với tôi sau 1 đêm loay hoay ở Esaka. Mừng quá, mừng quá * bay bay*. Sau đó thì tôi với Quân sẽ đi mua kính cho tôi, vì tôi làm rớt kính ở Nara rồi. Không có kính thì tôi chỉ như đứa mù dở mà thôi 

    Nghỉ ngơi, uống C sủi là tôi với Quân té ra ngoài. 2 chị em đi bộ qua những con đường dốc. Đi xuống dốc thì không sao. Đi lên dốc mới là vấn đề.
    Đẹp quá, thích quá, nơi đây tuyệt quá. Xung quanh tối om, vài bóng đèn điện cao áp không làm cho cả khu vực rực sáng.

    Tôi và Quân đi qua cả những khu ruộng của người dân Osaka, tôi thấy cả hệ thống thủy lợi cho những khu ruộng nhỏ đó. Những căn nhà khá lớn im ắng trong bóng tối, chỉ có đèn ngoài hiên là sáng. Mà như tôi đã nói rồi đó, điện 110V, sáng sao nổi . Đúng như những gì tôi đã hình dung khi nghe những bài hát của w-inds., bài gì mà về mùa hè nhỉ . Và cũng làm tôi nhớ đến document tour Journey 2007 của w-inds. Khi các anh đi qua những cánh đồng.
    thay đổi nội dung bởi: kame kazuya, 19-11-2009 lúc 04:01 PM

  12. The Following 10 Users Say Thank You to kame kazuya For This Useful Post:

    aikawa (14-11-2009), artemix (17-11-2009), bé sa (15-11-2009), ddomddomddor (18-11-2009), etou_akira (22-02-2010), Eugene_w-inds (13-11-2009), Lilac (17-11-2009), maxier (13-11-2009), Onion Club (19-11-2009), superpanda (13-11-2009)

  13. #58
    Ronin
    Lilac's Avatar


    Thành Viên Thứ: 22473
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 363
    Thanks
    64
    Thanked 212 Times in 94 Posts
    Cái Dorm của pạn Quân có đẹp jống Hana Kimi hok ss????
    Em đang cày, nghe tới 4000 USD, em ....
    Chữ ký của Lilac

    .
    .

  14. #59
    Super VIP BH
    kame kazuya's Avatar


    Thành Viên Thứ: 5580
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 218
    Thanks
    92
    Thanked 563 Times in 113 Posts
    Hehe, tiết kiệm đi, không thì chơi chứng khoán đê.
    Mọi người xem xong nhớ ấn nút thanks

  15. The Following 5 Users Say Thank You to kame kazuya For This Useful Post:

    Eugene_w-inds (13-11-2009), Lilac (17-11-2009), maxier (13-11-2009), Onion Club (19-11-2009), tankun (13-11-2009)

  16. #60
    Ronin
    Lilac's Avatar


    Thành Viên Thứ: 22473
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 363
    Thanks
    64
    Thanked 212 Times in 94 Posts
    sss Rùa, Rùa, sao mới có ngày thứ 6 đã chạy đi đâu mất rồi????

    Post nữa đi ss, koi như... học kinh nghiệm, mai mốt đi! (khiếp, nghe gần lắm, chứ cứ "mai với mốt hoài.... Hix....)
    Chữ ký của Lilac

    .
    .

Trang 6/8 đầuđầu ... 2 3 4 5 6 7 8 cuốicuối

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Similar Threads

  1. Trả lời: 6
    Bài mới gởi: 05-02-2012, 12:02 AM
  2. [Truyện ngắn] Hồn bướm - Chouchou
    By Kasumi in forum Văn Học
    Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 30-01-2009, 10:38 AM
  3. Trả lời: 0
    Bài mới gởi: 02-07-2008, 01:52 PM
  4. BÍ MẬt CỦa NgƯỜi NhẬt
    By Dép Xỏ Ngón in forum Con Người Nhật Bản
    Trả lời: 1
    Bài mới gởi: 21-04-2006, 07:53 PM

Bookmarks

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •