>

Xem Kết Quả Phiếu: Theo bạn ai xứng đáng nhận giải tuần này ??? ^^

Số người bỏ phiếu
2. You may not vote on this poll
Trang 1/2 1 2 cuốicuối
kết quả từ 1 tới 10 trên 20

Ðề tài: Câu chuyện số 3 ~ Tình nghĩa chị em ~

  1. #1
    ~ Mều V.I.P ~
    Kasumi's Avatar


    Thành Viên Thứ: 61
    Giới tính
    Nữ
    Đến Từ: Châu Á
    Tổng số bài viết: 12,056
    Thanks
    3,030
    Thanked 21,120 Times in 5,744 Posts

    Câu chuyện số 3 ~ Tình nghĩa chị em ~

    Ngày xưa ở 1 vùng núi xa xôi của Nhật Bản, có 2 cha con người thợ mộc sống đầm ấm bên nhau. Cô con gái ngoan ngoãn rất thương cha nên mấy lần hàng xóm mối mai cho ông 1 người vợ kế thì ông đều vì con mà từ chối.

    Gần nhà ông có 1 người đàn bà góa sống với cô con gái riêng cũng trạc tuổi con gái ông. Nghĩ rằng hai gia đình cùng hiếm hoi có thể nương tựa vào nhau, người cha quyết định đi bước nữa. Con gái riêng của ông tên Fumiko còn con gái của người vợ mới là Kaoru. Người mẹ ghẻ ko thíc con chồng nhưng 2 cô con gái lại có vẻ quấn quýt nhau. Về phần người cha, từ khi có người trông nom nhà cửa, ông thường đi làm ăn xa.

    Một lần, khi ông vừa đi khỏi, mụ dì ghẻ quyết định:

    - Bây h chính là lúc kín đáo giết con bé Fumiko, ông ấy về thì bảo là nó ốm chết rồi.

    Nghĩ vậy, mụ lấy 1 nắm cà độc giã nhỏ rồi trộn lẫn với bột làm 1 chiếc bánh ngon lành như chiếc bánh cho con riêng của mụ rồi mang đến cho Fumiko. Phần lại sợ con gái mình láu táu ăn phải nên mụ gọi riêng con gái ra rỉ tai:

    - Kaoru này, bánh chổ chị con có độc, chớ đụng vào đấy nhé.

    Thế nhưng cô em tốt bụng ko nỡ nhìn chị mình phải chết, cô vờ xin cái bánh kia để dành và chia cho chị 1 nửa phần bánh của mình. Mụ dì ghẻ tức lắm nhưng ko làm j được. Khi chỉ còn 2 chị em, Kaoru ném cái bánh ra đường, 1 con chim sẻ bay đến mổ lấy lổ để rồi lăn ra chết. Hai chị em đều hoảng sợ, Fumiko vì vậy mà ko ngừng cám ơn người em.

    Mấy hôm sau, mụ dì ghẻ lại nghĩ ra mẹo mới. Mụ treo cái cối xay bột trên xà nhà, ngay trên chổ nằm của Fumiko. Mụ lại rỉ tai con gái:

    - Kaoru, đêm nay tao cấm mày trèo sang giường của Fumiko đấy nhé.

    - Sao thế mẹ? Con mún được ngủ cùng chị mà.

    - Đêm nay thì ko được, cái cối tao treo trên xà kia sẽ rơi xuống đè bẹp con chị mày như con mực khô í. Nhớ ko được bép xép nghe chưa?

    - Vâng, vâng, mẹ đừng lo, con sẽ ko nói 1 lời nào đâu.

    Nhưng ngay sau đó, Kaoru liền đi gọi chị và kể cho chị nghe âm mưu của mẹ mình. Hai cô quyết định sẽ sang ngủ chung ở giường của Kaoru. Trước đó, họ chuẩn bị 1 bầu phẩm đỏ rồi đặt lên giường và trùm kín chăn. Nửa đêm, mụ dì ghẻ lén sang cắt dây treo cối. Cái cối rơi phập xuống, phẩm bắn lên tung tóe đỏ như máu, bắn cả vào mặt mụ. Mụ dì ghẻ độc ác vô cùng sung sướng vì đã thanh toán xong đứa con riêng của chồng.

    Sáng tinh mơ hôm sau, mụ dậy nấu ăn và đi gọi con gái, nhưng ngạc nhiên thay khi 2 đứa trẻ cùng tung chăn bật dậy chào mụ:

    - Chào mẹ ạ!!!!!

    Mụ đã biết kế hoạch của mình lại thất bại.

    - Ta sẽ có cách khác - mụ lẩm bẩm

    Mấy ngày sau, mụ đi thuê 1 ông thợ đá đẽo cho mụ 1 cái hòm có nắp đậy rất nặng.

    - Kaoru con ơi, mẹ ko thể chịu nổi con bé Fumiko khốn kiếp kia hơn nữa. Mẹ quyết định nhốt nó vào cái hòm đá và mang lên núi bỏ. Lần này con phải ngoan ngoãn im lặng nhé, còn nếu ko... - mụ đổi giọng- ...nếu ko thì tao cũng ko để cho mày yên thân đâu con ạ.

    - Vâng.. con biết rồi - cô bé chùng giọng - con đi chơi đây ạ.

    Cô bé nhanh chóng chạy đến chổ bác thợ đá....


    Và chuyện j sẽ xảy ra tiếp theo mời minna sáng tác típ ha :gem9:
    Chữ ký của Kasumi
    JaPaNest _______

  2. #2
    Retired STAFF


    Thành Viên Thứ: 1227
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 440
    Thanks
    1,216
    Thanked 583 Times in 205 Posts
    ..... Bác thợ đá nghe xong câu chuyện của Kaoru cũng thấy hoảng hốt, ko ngờ ng` mẹ kế có thể làm một việc độc ác như thế. Bác hứa giúp Kaoru cứu Fumiko.

    Chiều hôm đó khi ng` mẹ kế thực hiện kế hoạch của mình , mụ gọi Fumiko ra và lừa cô vào cái hòm đá, rồi mụ gọi người mang lên núi bỏ. Bác thợ đá đi theo lên núi, bác chờ lúc bọn ng` vác đá đi rồi tới cứu Fumiko ra. Bác dẫn cô về.

    Kaoru ở lại nhà, dù rất sốt ruột nhưng cô cố tỏ vẻ bình thản để cho người mẹ yên tâm. Tối hôm đó, Fumiko về đến nhà, cô bí mật bước vào mà không để mẹ kế hay biết. Cô tới bên cạnh Kaoru gọi em và bắt đầu nói khẽ:

    - Kaoru, dậy đi em.

    - Ui, chị đã về rồi! Tốt quá! Thế là mọi chuyện đều ổn. Chị mau đi thay quần áo và nghỉ ngơi đi, người chị lấm lem rồi.

    - Ko đâu Kaoru, chị chỉ về đây chào em thôi, chị nghĩ mình sẽ rời khỏi đây ngay đêm nay.

    - Sao thế ạ? Mọi việc đều đã xong rồi mà.

    - Ko đơn giản như em nghĩ đâu. Mẹ em thật sự muốn giết chị. Dù lần này thoát được chắc gì sau đó sẽ đc yên ổn. Chị fải đi thôi, Chị ko muốn sống khổ sở và cũng ko muốn để em fải lo lắng cho chị nữa.

    - Thật sự chị ko ở lại được ạ? Thế còn cha thì sao?

    - Kaoru đành nhờ em phụng dưỡng cha giùm chị, chị biết em là một cô bé ngoan. Thôi chị fải đi đây. Chị sẽ gửi thư về cho em. Tạn biệt em nhé!

    Nói rồi Fumiko đi mất. Kaoru đứng dõi theo chị, cô bắt đầu khóc nhưng ko giữ chị lại nữa, cô tự hứa sẽ chăm sóc cha mẹ cho đến khi chị trở về.

    Khi ng` cha trở về, ông rất buồn vì chuyện của Fumiko, tuy nhiên ông ko thể làm gì hơn nữa, Kaoru lại rất hiếu thảo, cô bé chăm sóc cha mẹ và luôn khiến cho cha mẹ vui. Ng` cha vì vậy cũng yêu thương Kaoru như yêu thương chính Fumiko vậy

    ...Rồi rất lâu sau, Kaoru nhận được thư của chị,

    ..Kaoru chị đang ở một vùng đất kì lạ nhưng vô cùng thú vị . Mọi người ở đây sống thật đầm ấm, chị bắt đầu học cách làm bánh, chị mong sẽ cho em ăn thử...

    ....Kaoru, chị lại đến một vùng đất mới, chị đã đi trên một con thuyền rất to đấy, tuy hơi mệt nhưng cảnh vật đẹp tuyệt, cảm giác cũng thật là kì lạ...

    ...Kaoru, hôm nay trời mưa rất lớn, chị cùng mọi người chống lụt cho đồng ruộng, mọi người đèu tất bật cả....

    ...Kaoru, ở đây chị đã trông thấy ng` ta fải chịu đựng chiến tranh như thế nào, khổ cực lắm. Chị rất muốn về nhà. Cha khỏe ko, em khỏe ko? Chị muốn được trông thấy em...

    ....Kaoru, bầu trời đêm ở nơi này đẹp lắm, giống hệt ở nhà mình. Chị đang học chữa bệnh đấy. Hôm nay chị đón một đữa bé chào đời, thật tuyệt vời. Khi em nhìn thấy một sinh linh fải đấu tranh khó khăn thế nào để được có mặt trên cuộc đời này, em sẽ bật khóc đấy...

    ....Kaoru, chị đã đến một thế giới mà chị chưa từng biết đến. Dù mọi thứ thật xa lạ nhưng chị cũng rất tò mò. Chị có những ước mơ mới chị muốn đi nhiều nơi, muồn gặp nhìu người, muốn học nhìu thứ, chị muốn sống nhìu hơn nữa...

    ....Kaoru, chị đã gặp một ng` thật tuyệt vời, chị sẽ có một gia đình mới. Em thì sao hả Kaoru em đã tìm thấy hạnh phúc chưa.? Đôi khi hạnh phúc thật khó tìm kiếm đúng ko? Nhưng những điều tuyệt vời nhất trên đời chẳng mất tiền mua...

    ....Kaoru, chị lại có một cuộc hành trình mới với gia đình mới của chị. Ước mơ của em là gì hả Kaoru? Chị muốn gặp em, muốn gặp cha. Chị muốn chỉ cho em thấy những gì chị đang thấy, chị muốn chia sẻ những cảm xúc này với em, chị muốn được nói về những ước mơ, muốn chỉ cho em thấy những gì em chưa từng thấy, Chị sẽ quay về đón em....

    Kaoru thường đọc những bức thư một mình. Cô mơ ước tới một bầu trời xa lạ đấy bí hiểm. Cô bắt đầu tò mò muốn khám fá. Nhưng cô ko tự do đến thế, cô còn những trách nhiệm khác đối với những người thân của cô, Cô đành giữ những ước ao ấy thành giấc mơ đẹp đẽ thôi.

    Kaoru cứ chờ mong một ngày nào đó Fumiko trở về, nhưng Fumiko không quay lại.
    Lâu dần đến một bức thư cũng không thấy.

    Chiều nay Kaoru lại ngồi rất lâu trước cửa. Trời đang mưa. Cô không chờ gì , kể cà là một bức thư của Fumiko. Cô ko còn nhớ tới mơ ước nữa rồi. Kể từ lúc còn tràn trề hi vọng cho đến bây giờ đã mệt mỏi cả về thể xác lẫn tinh thần cô vẫn mang một khao khát được thấy Fumiko.

    Giờ này Fumiko đang ở một nơi rất xa, một nơi mà Kaoru ko thể biết, một nơi Kaoru ko thể đến và mang Fumiko trở về. Ở nơi đó Fumiko đang theo đuổi những giấc mơ. Có lẽ Kaoru cũng đã gửi những ước mơ của cô vào Fumiko rồi.

    Chiều nay mưa rất to. Bằng một cách nào đó Kaoru biết rằng mình đang rất buồn
    nhưng cô ko khóc , có lẽ bầu trời kia đã khóc hộ cô rồi ...
    thay đổi nội dung bởi: mito_chan, 08-06-2007 lúc 04:30 PM

  3. #3
    Chonin


    Thành Viên Thứ: 3689
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 1
    Thanks
    0
    Thanked 0 Times in 0 Posts
    chưa hết ah. tôi chờ xem đoạn kết các cậu viết thế nào đây?

  4. #4
    Daimyo
    Poshi Assari's Avatar


    Thành Viên Thứ: 554
    Giới tính
    Nam
    Đến Từ: An Giang
    Tổng số bài viết: 755
    Thanks
    45
    Thanked 11 Times in 8 Posts
    mito_chan viết hay quá đi mất, cái kết cục cảm động quá, ko vui ko bùn nhưng lại thấy bồi hồi.
    Chữ ký của Poshi Assari

  5. #5
    ~ Mều V.I.P ~
    Kasumi's Avatar


    Thành Viên Thứ: 61
    Giới tính
    Nữ
    Đến Từ: Châu Á
    Tổng số bài viết: 12,056
    Thanks
    3,030
    Thanked 21,120 Times in 5,744 Posts
    mito_chan ^^ Ka cùng í kiến với Poshi nhưng lại chưa thỏa mãn lắm vì bà mẹ kế ko bị quả báo j sao

    Mr.Hanki, chào mừng bạn vào góp ý cho các bài dự thi or tham gia contest còn những lí do khác thì ko hoan nghênh >"<
    Chữ ký của Kasumi
    JaPaNest _______

  6. #6
    Retired Mod
    Taisuke's Avatar


    Thành Viên Thứ: 250
    Giới tính
    Nam
    Đến Từ: An Giang
    Tổng số bài viết: 1,310
    Thanks
    79
    Thanked 480 Times in 219 Posts
    ....Bác thợ đá nghe vậy rất sửng sốt. Bác không ngờ một con người lại có thể độc ác và nhẫn tâm đến thế. Khi biết sự việc cứ tiếp tục kéo dài, bác bèn nghĩ cách trừng phạt mụ dì ghẻ một lần và mãi mãi. Kaoru cũng vậy, mẹ cô giờ đã đổi hẳn tính tình, cô muốn mẹ mình phải thay đổi, và Fumiko được hạnh phúc.

    Kaoru, sau cùng, nghĩ ra một kế. Cô nói lại với Fumiko, cả hai sẽ cùng nhau vượt qua hoạn nạn này. Cô bảo bác thợ đá làm một cái hòm giống như yêu cầu của mẹ mình, nhưng làm thêm một lỗ nhỏ để Fumiko có thể thở và nhận thức ăn cô đưa vào.

    Tối đó, Fumiko giả vờ ngủ, và đúng là mụ dì ghẻ vào phòng, nhấc cô lên và cho vào hòm đá. Mụ đem cái hòm vào núi. Nhưng mụ không hề biết Kaoru, con mụ, ngay sáng hôm sau đã đưa mang đồ ăn đến cho Fumiko và hỏi thăm chị.

    -Chị ơi, để em giúp chị ra khỏi đây. Kaoru nói

    Làm ra vẻ hốt hoảng, Kaoru chạy đến quan phủ, và nói rằng chị mình là Fumiko đã mất tích trong núi tối hôm qua. Quan phủ cho quân đi tìm, và họ chẳng tốn mấy công sức khi tìm thấy cái hòm đá. Fumiko được cứu ra, và mưu kế độc ác của mụ dì ghẻ bị phanh phui trước sự làm chứng của bác thợ đá.

    Mụ dì ghẻ bị đày đi nơi xa, còn hai cô bé Kaoru và Fumiko tiếp tục sống trong căn nhà nhỏ ấm cúng.

  7. #7
    Daimyo
    Poshi Assari's Avatar


    Thành Viên Thứ: 554
    Giới tính
    Nam
    Đến Từ: An Giang
    Tổng số bài viết: 755
    Thanks
    45
    Thanked 11 Times in 8 Posts
    Vậy thì tội Kaoru quá, mồ côi cha giờ tới mẹ lun. T T
    Chữ ký của Poshi Assari

  8. #8
    Retired STAFF


    Thành Viên Thứ: 1227
    Giới tính
    Tổng số bài viết: 440
    Thanks
    1,216
    Thanked 583 Times in 205 Posts
    Ah Ah viết rồi mới để ý, quên mất là có bà mẹ kế :gem42(1):

  9. #9
    ~ Mều V.I.P ~
    Kasumi's Avatar


    Thành Viên Thứ: 61
    Giới tính
    Nữ
    Đến Từ: Châu Á
    Tổng số bài viết: 12,056
    Thanks
    3,030
    Thanked 21,120 Times in 5,744 Posts
    @mito_chan : ko sao ko sao, nhân hậu thía cũng tốt :gem21:

    bài của Tai kun cứ như là tóm tắt í nhỉ Kaoru hơi nhẫn tâm với mẹ của mình mặc dù bà ta đáng bị như thế cái này gọi là "vì nghĩa diệt thân" nà :gem21:

    Không biết còn ai tham gia nữa ko, thôi để đến tối Ka type kết quả sau hén ^^
    Chữ ký của Kasumi
    JaPaNest _______

  10. #10
    Retired Mod
    Onion Club's Avatar


    Thành Viên Thứ: 1088
    Giới tính
    Không xác định
    Đến Từ: Châu Úc
    Tổng số bài viết: 475
    Thanks
    3,694
    Thanked 386 Times in 216 Posts
    đây là phần của kimoto lại nhảm nữa nhưng xin mọi người lượng thứ^^

    Cô bé nhanh chóng chạy đến chỗ bác thợ đá cô bé kể cho bác thợ đá nghe mọi mưu toan của mẹ mình. Bác thợ đá ko tin lời kaoru nói. Bác chỉ cười rồi bảo Kaoru đi về nhà đi vì trời sắp tối rồi.

    Bà mẹ ghẻ tối hôm đó cho thuốc ngủ vào phần ăn của Fumiko. ăn cơm xong thì Fumiko nói là buồn ngủ thế là hai đứa trè xếp chăn đệm ra ngủ. và như thế giấc ngủ nhanh chóng ùa đến. Mụ dì ghẻ tối hôm đó mò vào phòng Fumiko. Dưới ánh đèn cầy lập lòe mụ bế cô bé nhốt vào hòm rồi đem lên núi…

    Sáng sớm hôm sau cha của fumiko quay về mụ dì ghẻ vờ khóc lóc bảo là Fumiko đã bệnh mà chết rồi. Ngay lúc đó Fumiko đứng sau lưng mụ di ghẻ :


    - Ai chết hả mẹ?

    Ông bố vui mừng ôm con gái vào lòng. Còn mụ dì ghẻ thì sững người mụ ko thể tin vào mắt mình nữa Fu-mi-ko con bé đáng ghét mả mụ đem nhốt vào hòm tối hôm qua đang ở ngay trước mặt mụ. bất thần mụ nghĩ ra một chuyện mà mụ ko ngờ được. mụ quay đầu chạy vào nhà lục tung các phòng lên. Ko! Ko thề nào Kaoru con mụ đâu rồi.

    - Kaoru con ở đâu- mu gào lên- trời ơi, con ơi, con ở đâu?

    Mụ nhào người ra cửa hướng phía rừng mà chạy. đột nhiên mây đen, gió lớn ở đâu đột ngột kéo về. mưa bão ập đến ông chồng thấy vậy kéo bà vợ vào nhà. Mụ gào lên:

    - Kaoru ơi mẹ hại con rồi trời ơi…-- rồi ngất mất

    Mưa to, to đến độ ko thể ra khỏi nhà được. Sấm sét đánh liên hồi. Mụ dì ghẻ cuối cùng cũng tỉnh lại. Mụ vừa khóc vừa thú tội và van xin ông chồng đi tìm Kaoru.

    - Xin ông xin ông đi cứu con tôi, làm ơn cứu Kaoru của tôi tôi hứa là sẽ ko bao giờ dám làm hại Fumiko nữa

    Do mụ van khóc thảm thiết quá nên ông chồng đành chấp nhận. Ông gọi Fumiko ra giao lại cho mụ dì ghẻ Ông gọi mãi , gọi mãi nhưng chẳng thấy Fumiko đâu cả- lần này thì tới phiên Fumiko mất tích. Hai người xót con ngồi khóc….

    Fumiko khi nghe chuyện đã trốn ra khỏi nhà đi tìm cô em gái kaoru tốt bụng. bất chấp mưa gió bão bùng cô bé cứ đi đi mãi theo hướng núi. Trời mưa, đường trơn Fumiko té từ vách đá té xuống, cô bé ko còn biết gì nữa cả…

    Cha của Fumiko, mẹ của Kaoru quyết định đi tìm hai đứa con mà họ vô củng yêu quý. Họ hứa với nhau là dù tìm được đứa nào cũng thương yêu nó như con ruột cả. nước mưa hòa lẫn với nước mắt họ cứ đi tới ,đi tới cho tới , cho đến khi mưa gió đã quá to ko thể đi tiếp. họ bèn trú vào một ngôi đền. Cả hai người đã quá mêt mỏi họ ngủ thiếp đi lúc nào ko biết. trong mơ họ gặp một vị thần

    - Tại sao các ngươi lại nghỉ trong đền của ta-

    - Xin ngài tha thứ chúng con đang đi tìm hai đứa con

    - Thế con của hai người ở đâu tại sao phải đi tìm khi mưa gió thế này?

    ……

    - Ra thế ta có thể tìm con cho hai ngươi với điều kiện

    - ??

    - Mụ kia ngươi phải trả giá cho nhưng việc ngươi làm ngươi phải trả cho ta đôi mắt của ngươi

    - Thưa vâng con xin trả lại nhưng việc con đã làm

    KHÔNG ĐƯỢC -Từ sau tự nhiên có tiếng của hai đứa con

    - Thưa thần mẹ con chỉ là quá mù quáng thôi xin hần tha cho mẹ con- kaoru nói

    - Mẹ con tuy là đã làm nhưng việc khủng khiếp nhưng chưa làm việc gì thành công cả ah- Fumiko tiếp lời

    - Còn nếu thần muốn trừng phạt mẹ con xin nhận hình phạt ấy ah

    - Con cũng thế

    - Mỗi đứa con một đứa một con mắt vậy ah.

    Vị thần kia cười vang:

    - Kaoru con thì ta ko nói chứ Fumiko con ko ghét và sợ mẹ kế hả

    - Có con có chứ ah nhưng có lẽ mẹ con đã cải tà quy chánh rồi nên…

    - Con giỏi lắm cả hai con vậy ta cho hai con về với cha mẹ

    Dứt lời cha mẹ hai đứa trẻ tỉnh lại thì thấy hai đứa trè đã ở đó từ lúc nào bão đã tan và họ quay về sống với nhau thât hạnh phúc

Trang 1/2 1 2 cuốicuối

Thread Information

Users Browsing this Thread

There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)

Bookmarks

Quyền Sử Dụng Ở Diễn Ðàn

  • You may not post new threads
  • You may not post replies
  • You may not post attachments
  • You may not edit your posts
  •