Chick nói tiếng Nhật chả dùng tý âm bụng nào ( cơ bụng ko thấy rung rinh gì hết) thế mà vẫn đc người nhật khen.chả hiểu thế nào nữa!
Chick nói tiếng Nhật chả dùng tý âm bụng nào ( cơ bụng ko thấy rung rinh gì hết) thế mà vẫn đc người nhật khen.chả hiểu thế nào nữa!
Thì đúng thế đó Chik :")
Đó chỉ là để cho ai muốn nói cho đến cùng xem âm này phát âm ra sao.. thôi
Còn nếu xét đến nói tNHật, thì nhiều thứ quan trọng hơn, đó là trôi chảy, ngữ điệu..
Tất nhiên là nội dung phải ok và nhất là dùng đúng kính ngữ thì càng tốt ^^!
Ặc, kính ngữ là phần Chick sợ nhất luôn, Chik nói tiếng Nhật khá hay nhưng mà toàn quên kính ngữ thôi. Thế Okeanide hay các bạn có cách gì giúp nhớ kính ngữ không. (nhớ đến cái mức mà tự nhiên nó bật ra ấy)
Đúng rồi !!Cái uchisoto ấy làm muốn điên cái đầu luon ah'!!Lúc thì phải kính ngữ lúc thi khiêm nhường ngữ !!Loạn cả lên!!
Hjx, Kanji nhìu ng kêu sợ mà Okeanide k sợ
Nhưng kính ngữ nhà nhà kêu sợ, Okeanide sợ nốt
Mà cũng vì k thíc kính ngữ nữa, nên đôi khi cảm thấy như k mún học cái này ý. (Mặc dù bít nếu mún học cao và làm ăn dc với ng Nhật thì vẫn phải chơi cái này)
Vì xã hội Nhật quá coi trọng các tầng lớp, phân chia quá rõ ràng... Là ng thíc sự tự do, nhìu lúc tui cảm thấy can't stand cái này ý!!
Mà khi làm ăn thật, nếu mình nói sai, ng Nhật lại thêm cái kiểu đã bị ấn tượng xấu rồi thì sau này khó cộng tác >> sai phát thì toi, bùn nhắm
Cảm giác hơi bị bó buộc!
Nhiều thanh niên Nhật cũng nghĩ thế.
Kính ngữ
Không giống như phần lớn các ngôn ngữ phương Tây, tiếng Nhật có một hệ thống ngữ pháp để diễn tả sự tôn kính và sự trang trọng.
Do phần lớn các mối quan hệ trong xã hội Nhật Bản là không ngang hàng, nên một người nào đó thường có một địa vị cao hơn người kia. Địa vị này được quyết định bởi nhiều yếu tố khác nhau bao gồm: công việc, tuổi tác, kinh nghiệm hay thậm chí tình trạng tâm lý (ví dụ một người nhờ người khác giúp thì thường có xu hướng làm điều đó một cách lịch sự). Người có địa vị thấp hơn thường phải dùng kính ngữ còn người khác có thể dùng lối nói suồng sã. Người lạ cũng phải hỏi người khác một cách lịch sự. Trẻ con Nhật Bản hiếm khi sử dụng kính ngữ cho đến khi chúng đến tuổi thanh thiếu niên, tuổi mà chúng phải nói theo cách của người lớn.
Trong khi teineigo (丁寧語) (đinh ninh ngữ) thường là một hệ thống biến tố, sonkeigo (尊敬語) (tôn kính ngữ) và kenjōgo (謙譲語) (khiêm nhường ngữ) thường sử dụng nhiều động từ kính ngữ và khiêm nhường ngữ đặc biệt: kuru "đến" trở thành ikimasuirassharu trong kính ngữ và mairu trong khiêm nhường ngữ. trong đinh ninh ngữ, nhưng được thay thế bằng
Sự khác biệt giữa lối nói đinh ninh ngữ và kính ngữ được phát âm khác nhau trong tiếng Nhật. Khiêm nhường ngữ thường được sử dụng để nói về chính mình hoặc nhóm của mình (người cùng đi, gia đình) trong khi kính ngữ chủ yếu được sử dụng khi miêu tả người đối thoại và nhóm của anh ta/cô ta. Ví dụ, hậu tố -san ("Ông" "Bà." hay "Cô") là một ví dụ về kính ngữ. Nó không được dùng để nói về chính mình hoặc nói về người nào đó trong công ty mình với một người ngoài do người cùng công ty với mình thuộc trong nhóm của người nói. Khi nói trực tiếp với người trên của mình trong nhóm của mình hoặc khi nói với người làm thuê trong công ty về một người cấp trên, một người Nhật sẽ sử dụng từ vựng và biến tố của kính ngữ để đề cập đến người đó. Khi nói với một người ở công ty khác (ví dụ một thành viên của một nhóm ngoài), thì người Nhật sẽ dùng lối văn suồng sã hoặc khiêm nhường ngữ để đề cập đến lời nói và hành động của những người cấp trên trong nhóm của mình. Tóm lại, từ ngữ sử dụng trong tiếng Nhật đề cập đến người, lời nói hoặc hành động của từng cá nhân cụ thể sẽ thay đổi theo mối quan hệ (trong nhóm hoặc ngoài nhóm) giữa người nói và người nghe, cũng như phụ thuộc vào tình trạng quan hệ giữa người nói, người nghe và người thứ ba được đề cập. Vì lý do này, hệ thống tiếng Nhật đối với sự biểu thị từ ngữ xã hội được gọi là một hệ thống "kính ngữ tương đối." Điều này khác với hệ thống tiếng Hàn thuộc "kính ngữ tuyệt đối," mà trong đó từ ngữ như nhau được sử dụng để đề cập đến các nhân vật nói riêng (ví dụ như bố mình, một người chủ tịch công ty mình…) trong bất kỳ ngữ cảnh nào bất kể mối quan hệ giữa người nói và người đối thoại. Do đó, lối nói lịch sự của tiếng Triều Tiên có thể nghe rất táo bạo khi dịch đúng nguyên văn từng chữ một sang tiếng Nhật, do trong tiếng Hàn là điều bình thường và chấp nhận được khi nói những câu như "Ông giám đốc Công ty chúng tôi..." khi nói với một thành viên bên ngoài nhóm, mà điều này thì rất không phù hợp trong ngữ cảnh xã hội Nhật Bản.
Phần lớn các danh từ trong tiếng Nhật có thể trở thành thể lịch sự bằng cách thêm o- hoặc go- làm tiền tố. o- thường được dùng cho các từ có nguồn gốc tiếng Nhật bản ngữ còn go- được đưa vào tiền tố các từ có gốc Hán. Trong một số trường hợp, tiền tố đã trở thành một phần cố định của từ và được dùng kể cả trong lối nói thông thường như gohantomodachi 'bạn bè,' sẽ trở thành o-tomodachimizu "nước" là o-mizu nhằm biểu thị thái độ lịch sự. "cơm; đồ ăn." Các tạo từ như thế thường chỉ phụ thuộc vào chủ của đồ vật hoặc chính chủ ngữ. Ví dụ, từ khi đề cập đến bạn của ai đó có địa vị cao hơn (dù các bà mẹ thường dùng hình thức này để chỉ các bạn bè của con mình). Mặt khác, một người nói lịch sự có thể thỉnh thoảng đề cập đến
Phần lớn người Nhật sử dụng lối nói lịch sự để biểu thị sự thiếu thân mật. Điều đó có nghĩa rằng họ sử dụng lối lịch sự đối với những người mới quen nhưng nếu mối quan hệ trở nên thân mật, họ sẽ không sử dụng lối nói lịch sự này nữa. Điều này xảy ra bất kể tuổi tác, địa vị xã hôi hay giới tính.
Dùng xen ke nhau là sao ?Nghe đồn Kanji dùng để viết tên riêng?
Đông cái gì chứ đúng rùi đó
Dùng en kẽ ...hic hic...
Bạn Pisco copy bài đó từ trang nào thế?
Học tiếng Nhật bao lâu bây h mới biết hậu tố -san cũng là kính ngữ, trước cứ nghĩ nó chỉ là cách nói teinei, lịch sự bình thường kiểu de aru. HIc![]()
Cho bạn số điện thoại của sensei mình nha,cô ấy sẽ nói cho ban bít....![]()
There are currently 1 users browsing this thread. (0 members and 1 guests)
Bookmarks